Chương 28: Minh hôn

Edit: NAI HỒNG TÀ RẰM

(Đã beta)

———

"Bớt giả vờ đi, mày mới là Đại thiếu phu nhân thật sự! Tối đó người mang dép lê (BMW) bái đường với ngỗng trắng là mày chứ ai! Đây là giày Hương Nhi, size giày chỉ cỡ 35, lớn nhất là 36, cặp dép lê màu lam đã mất, nhưng lúc ấy, chân tân nương bị lộ ra ngoài to vl ra!" Người chơi ánh mắt sắc bén móc ra một chiếc giày thêu đặt lên bàn, liên tục cười lạnh.

Mặt trên chiếc giày thêu một con bướm đang vươn cánh, màu chỉ đã bạc đi một chút, trông càng sinh động hơn.

"Một chiếc giày thêu thôi, chứng minh được cái gì." Quý Lăng Vi vẫn thong dong, cặp dép lê kia đã chôn thân trong biển lửa, những người này sẽ không có gì để so sánh chứng minh.

"Mày cho rằng không còn sơ hở nào khác sao?" Người chơi kia có khuôn mặt chữ điền, hơn ba mươi tuổi, ngũ quan bình thường không thể bình thường hơn, đẩy đẩy kính đen.

"Muốn giấu diếm được Kha Bắc này là điều không thể. Thời điểm mày tiến vào phó bản đã thông qua phương thức đặc biệt hấp dẫn sự chú ý của Đại thiếu gia, trở thành Đại thiếu phu nhân, sau đó bái đường với con ngỗng. Cái tên Dược đồng bị quỷ bám thân, hẳn là vị Đại thiếu gia trong lời đồn nhỉ? Hắn và mày ăn chung ngủ chung, chăm sóc cho mày rất tỉ mỉ, xin hỏi, đây là vì cái gì hả?

Thời điểm phục kích hắn, biết bao nhiêu người chơi ở đó không làm gì được hắn, chỉ có mày ra tay một cách dễ dàng, một dao đã giết được hắn. Mày biết điểm yếu của hắn, chi tiết này chứng minh gì hả?"

"Chứng minh tôi đã đánh vào bên trong kẻ địch, vì mọi người giành thắng lợi, cống hiến trác tuyệt, có vấn đề gì sao?" Quý Lăng Vi vẫn cứ bình tĩnh.

"……" Kha Bắc tạm dừng hai giây, mạnh mẽ ấn đầu: "Điểm này càng chứng minh mày rất thân với Đại thiếu gia!"

"Nhưng chúng ta đều biết, phần điền vào chỗ trống hỏi cha của đứa bé trong bụng Đại thiếu phu nhân là ai, mấy người cảm thấy tôi mang thai được sao?" Quý Lăng Vi tức giận và trào phúng hỏi ngược lại, giống như một người vô tội bị xúc phạm.

"Ai biết mày có phải nữ giả nam không?" Kha Bắc cười lạnh.

"Tôi nhớ rõ là mấy người từng thấy qua rồi mà." Quý Lăng Vi rất bình tĩnh đáp trả.

Lời của cậu nháy mắt làm mọi người nhớ đến buổi tối hôm nọ, khiến bọn họ xác định rằng —— Quý Lăng Vi không có khả năng nữ giả nam.

"Kẻ sĩ ba ngày không gặp đã phải lau mắt mà nhìn*, hiện tại đã qua ba ngày, mày đã không còn là mày của quá khứ nữa, cởi qu@n ra biết ngay thôi!" Kha bắc lạnh lùng nhìn Quý Lăng Vi.

<<*ý nói rằng cần phải loại bỏ cách nhìn cũ, dùng ánh mắt mới đối đãi với người đó>>

"Ông quá đáng lắm rồi đấy nhá, sao không tự cởi qu@n mình đi?" Ngô Hữu Tài hỏi lại.

"Tao...."Kha Bắc đang muốn biện giải, đột nhiên truyền tiếng kinh hoảng truyền đến.

"Có ai không……Nhị thiếu gia……" Hương Nhi.

"Triển Vinh, con làm sao vậy?" Đỗ phu nhân.

"Nhị thiếu gia hộc máu rồi……" Hương Nhi.

"Ầm ——"

Cửa phòng bị đẩy ra, Đỗ phu nhân vừa vọt vào thì thấy sắc mặt Đỗ Triển Vinh trắng bệch, liên tục ho ra máu, lập tức hiểu ngay đã xảy ra chuyện gì.

"Không phải ta đã nói là không được uống rượu sao?" Đỗ phu nhân lạnh giọng chất vấn.

"Khụ…… Khụ……" Đỗ Triển Vinh sao còn không hiểu chứ, nhất định là mẹ muốn độc chết Hương Nhi, anh vô cùng buồn bã.

"Ai bảo ngươi cho nó uống rượu hả?" Đỗ phu nhân trở tay vả cho Tôn Hương Nhi một tát.

"Tự bà hạ độc trong rượu, mắc mớ gì đến tôi chứ!" Tôn Hương Nhi vả trả lại cho Đỗ phu nhân hai tát.

"Tiện nhân, dám đánh ta?" Đỗ phu nhân nắm đầu nàng.

"Tôi đánh bà đấy thì làm sao, ai bảo bà bắt đầu trước!" Tôn Hương Nhi cũng nắm tóc Đỗ phu nhân, cào rách mặt bà ta.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!