Chương 6: Lữ hậu

Đoàn xe vào chạng vạng đến bên ngoài thị trấn Bái.

Thím Khám dẫn theo Lưu Khám nói lời từ biệt với Lữ Ông. Tuy rằng ân cần giữ lại, nhưng mẫu tử Lưu Khám đã hiểu rõ tâm tư ông ta nên đương nhiên sẽ không đồng ý. Mẫu tử họ cảm tạ Lữ Ông dọc đường đi đã chiếu cố họ,

trả lại xe ngựa cho Lữ Ông, đeo túi đồ trên lưng.

- Khám, mang theo túi da gấu chó, rồi chúng ta tìm nơi nghỉ chân trước đã.

Thím Khám căn dặn một câu, Lưu khám lập tức đáp ứng, nhảy lên xe ngựa, nắm lấy túi da gấu chó hình chữ chật ở trên xe.

Túi da đó vẫn luôn ở trên xe, chỉ là thím Khám giữ chặt bên mình, nên

Lưu Khám chưa có cơ hội động vào. Khi cầm lấy chiếc túi, tim Lưu Khám

đập lộp bộp, thầm kêu: Đây là thứ đồ gì vậy, sao lại nặng như vậy chứ?

Túi dài chừng một trượng ba thước, rộng gần ba thước. Nhấc thử lên tính toán, trọng lượng không nhẹ, chừng trên dưới trăm cân.

Nhưng sức lực

Lưu Khám không nhỏ, cầm theo chiếc túi đó rất dễ dàng. Hắn nhấc lên

khoác lên vai, nhảy xuống xe ngựa, cũng không dám hỏi mẫu thân sợ bị lộ

ra kẽ hở, chỉ cười nói:

- Mẫu thân, chúng ta đi thôi.

Thím Khám gật đầu, cúi chào Lữ Ông:

- Đa ta Đông gia dọc đường đi đã chiếu cố, chúng ta xin cáo từ. Đợi

chúng ta tìm được nơi ở rồi thì sẽ thông báo một tiếng với Đông gia. Nếu sau này Đông gia có gì cần, mẹ con ta nhất định sẽ đến trợ giúp, tuyệt

đối không chối từ.

- Đại tẩu, ngươi... cần gì phải làm vậy?

Mặc kệ nói như thế nào, mẫu tử Lưu Khám đã ở lại Lữ gia một thời gian

không ngắn, hơn nữa còn trợ giúp Lữ gia rất nhiều. Tuy rằng Lữ Ông có

chút cố kỵ đối với Lưu Khám, nhưng lúc thật sự ly biệt, trong lòng ông

cũng có chút băn khoăn.

Chỉ là lão bà của ông không đồng ý

cho Lưu Khám đi theo, hai con trai cũng không tán thành. Mà nô bộc đi

theo, không ít người sợ hãi đối với Lưu Khám.

Lưu Khám tuy

tuy rằng dũng mãnh, nhưng sự an nguy của Lữ gia sau này không chỉ dựa

vào sự dũng mạnh là có thể sống được. Lữ Ông có chút luyến tiếc, nhưng

cũng không thể để tâm tới cách nghĩ của người khác nên khách sáo giữ lại một chút, khi thấy mẫu tử Lưu Khám ý đã quyết, liền không nói năng rườm rà nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!