Trong bất giác, Tào Tham và Đường Lệ đã triển khai một trận giao phong. Người nào cũng đều trích dẫn điển tịch, trình bày đạo lý của mình.
Đường Lệ trích dẫn từ ngữ trong hai bộ điển tịch Thư - Thuấn điển và
Chu Lễ - đại sư mà Tào Tham thì trích dẫn cách nói trong Lỗ ngữ.
Trong thị trấn Bái, người có học vấn cũng không nhiều, Đường Lệ cũng
được tính là một người, Tào Tham cũng được tính là một người, còn có
Tiêu Hà... Dù gì thì cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, có thể tính toán ra được rõ ràng. Thế nhưng những người này lại không cùng học phái.
Tỷ như Đường Lệ, từ nhỏ đã ảnh hưởng sâu sắc học phái tung hoành tam
gia, thụ binh, nho, tổ phụ Đường Tùy vốn cũng là Tung hoành gia trứ danh thời kỳ đầu Tần Vương Chính.
Mà Tào Tham xuất thân từ tầng lớp thảo căn, đông nghe một câu, tây nhìn một cái, cũng không chính xác là học phái gì, nhưng sinh ra tại huyện Bái, chịu ảnh hưởng của người Sở, Tào Tham và tiêu Hà đều nghiêng về học thuyết Lão Hoàng.
Lão Hoàng cầu vô vi mà trị, trong bài thơ của Lưu Khám, cũng là bộc lộ một phần
phong khí tiêu dao. Cũng bởi vậy mà Tào Tham đương nhiên có thiên hướng nghiêng về Lưu Khám một chút.
Hai người này giao phong nói
có sách sách, mách có chứng, chi, hồ, giả, dã... làm Lưu Khám và Nhâm
Ngao đứng bên cạnh nghe cũng không được mà đi cũng không xong.
Cả hai nhìn nhau, không khỏi than thở. Lưu Khám cũng có chút hối hận rồi.
Đang yên lành, ngâm thơ cái gì chứ? Thấy ngu chưa? Mù chữ chưa? Nghe hai người này nói cũng đủ để xấu hổ, khó chịu rồi.
- Ta nói hai vị này, rượu lạnh rồi đấy.
Nhâm Ngao cẩn trọng đứng bên cạnh khuyên can, vậy mà làm hai người Đường Lệ, Tào Tham giận tím mặt, tức giận nói:
- Im miệng cho ta!
Làm Nhâm Ngao sợ tới mức co rụt lại, không dám lên tiếng nữa.
Lưu Khám vỗ vỗ vai Nhâm Ngao, cười khổ nói:
- Lão Nhâm, biết đọc sách, biết chữ là khổ thế nào chưa.... Mà hai vị
hiền sĩ kia ơi, ta và lão Nhâm chỉ là người thô lỗ mà thôi, các ngươi
nói gì, chúng ta nghe không hiểu được đâu, có thể đổi đề tài câu chuyện được không? Tỷ như nói...
Câu tỷ như nói vừa thốt ra khỏi miệng, lại nghe cửa phòng bùm một cái, như là có người đạp mở.
Một dòng nước lạnh cuồn cuộn tràn vào phòng, Lưu Khám không khỏi rụt
cổ, cả người lạnh run lên, ngẩng đầu nhìn, là hai người Thẩm Thực Kỳ và Tào Vô Thương.
Hai vị đại ân nhân ơi, mấy hôm nay không gặp rồi đấy.
Cùng lúc, Lưu Khám dời đến nhà mới, cần kiến tạo phòng xá, Thẩm Thực
Kỳ còn phải tới để xem xét, đồng thời, việc lớn giữa y và Lưu Khám cũng bắt đầu vận hành rồi, trên cơ bản không có thời gian tới thăm. Mà Tào
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!