"Ngài muốn dọn phòng nào, tiên sinh?"
Phòng ngủ của ta.
"Chu tiên sinh thích màu lam, màu vàng, màu đỏ, màu xám......"
Màu đỏ.
"Mời ngài chọn lựa chất liệu."
Lục Chính dùng ngón tay vuốt hình chiếu, cuối cùng chọn một bộ, nói:
"Trên giường đổi lụa tơ tằm, chuẩn bị một cái bịt mắt kim sắc nữa."
"Hình như ngài học được cái gì hơi sai sai từ video hướng dẫn thì phải."
"Đây là giáo trình ngươi tự mình sàng lọc và đề xuất."
Lục Chính chậm rãi tắm rửa, cúi người định ôm lấy thanh niên đang say ngủ kia. Hắn cố hết sức nhưng cũng không bế nổi.
Hắn còn tưởng Sara sẽ cười nhạo hắn, nhưng đối phương chỉ là im lặng cách một lớp đệm ôm lấy Chu Hành bằng cánh tay máy.
Lục Chính sửng sốt một hồi.
Hắn nghĩ đến một số tình huống lẽ ra hắn không nên nghĩ tới. Nhưng rất nhanh, hắn quay đầu lại, đẩy cửa phòng khách ra, một đường đi thẳng vào phòng ngủ chính.
Phòng ngủ chính đã được trang trí thành một màu đỏ. Lục Chính đón Chu Hành từ tay Sara, đặt anh lên chiếc giường mềm mại.
"Tiếp theo là khoảng thời gian riêng tư của hai ta. Ngươi đi bận việc khác đi."
"Chúc hai ngài có một đêm tình nồng."
Sara nói xong những lời này, vòng tay sáng lên lại tối, không còn lên tiếng nữa.
Lục Chính tùy tiện ném chiếc khăn tắm xuống đất. Hắn dùng miếng vải kim sắc quấn quanh mắt Chu Hành, bắt đầu cố gắng biến lý thuyết thành thực tế.
- -
"Cậu ấy còn đang ngủ ngài đã làm rồi?"
"Trước khi làm bước cuối cùng, ta tiêm cho em ấy một liều thức tỉnh."
"Cho nên cậu ấy vừa tỉnh đã bị ngài chiếm hữu?"
Đúng vậy.
"Cậu ấy kháng cự chứ?"
"Ban đầu còn giãy giụa, nhận ra là ta rồi thì em ấy thật ngoan."
"Tôi không hiểu. Ngài rõ ràng có thể chờ cậu ấy tỉnh lại?"
"Làm việc này cũng phải ngụy trang thì cũng chẳng có gì thú vị cả."
"Vậy nên ngài mới cố tình thô bạo là vì muốn nhìn Chu tiên sinh chật vật và nước mắt của cậu ấy?"
"Ta còn chưa có biến thái tới vậy. Đây chỉ là trừng phạt thôi."
Vì tội gì?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!