"Em ấy từ chối rồi, Sara." Lục Chính vẻ mặt mệt mỏi nằm trên ghế tựa.
"Không phải ngài luôn có biện pháp khiến cậu ấy đồng ý sao?" Sara điều khiển cánh tay máy, đắp tấm thảm lông lên người hắn,
"Đừng để bị cảm lạnh."
Lục Chính không nói gì, không biết vì sao tự dưng lại thấy mềm lòng, hắn cũng không thật sự muốn cưỡng ép Chu Hành.
"Hoặc ngài có thể cấp cho tôi vài quyền hạn. Tôi giúp ngài giải quyết chuyện này."
Giọng của Sara rất dịu dàng, trong màn đêm tĩnh lặng thậm chí còn có khả năng mê hoặc lòng người.
"Ngươi quá phận rồi đấy."
Lục Chính nhắc nhở một câu, vươn tay day day thái dương.
"Ưu tiên hàng đầu của tôi là bảo vệ lợi ích của ngài. Đây cũng là chân lý tồn tại của tôi."
Sara điều khiển chiếc vòng tay của Lục Chính. Nó nhìn ánh sáng lấp lóe trên chiếc vòng tay, nói ra một câu trả lời hợp lý nhất.
"Nhưng ngươi không thể làm ảnh hưởng đến phán đoán của ta, cũng không có quyền thay ta đưa ra bất kì quyết định quan trọng nào." Lục Chính tỉnh táo lại tàn nhẫn.
Hắn sẽ không bao giờ chấp nhận việc bản thân mình có những loại cảm xúc mềm yếu vô dụng,
"Sara, ta không cần biết chương trình nhân cách hóa của ngươi hoàn thiện đến đâu, nhưng suy cho cùng ngươi cũng chỉ là một con AI mà thôi."
"Nghe được mấy lời này, có thể ngươi sẽ cảm thấy buồn, nhưng cảm xúc của ngươi chỉ là một đống dữ liệu thôi. Đều có thể bị xóa sạch bằng một cú nhấp chuột. Cũng chẳng đáng quan tâm."
"Nếu không đáng quan tâm, tại sao ngài phải giải thích nhiều như vậy làm gì?"
Sara lựa chọn không nói những lời này. Dù nó đã được lập trình từ trước.
Nó bình tĩnh đáp lại:
"Tôi hiểu rồi, tiên sinh."
"Tiêm cho ta một liều thuốc ngủ. Ba tiếng sau gọi ta dậy."
Vâng, tiên sinh.
Lục Chính nhắm mắt lại, cánh tay đột nhiên đau nhức, rất nhanh chìm vào giấc ngủ.
Sara hoàn thành những công việc hàng ngày còn dang dở —— đun thuốc, sắp xếp giấy tờ, làm vườn, xử lý những tin tức không quan trọng.
Nó lên chiếc APP quen thuộc, kiểm tra tài khoản cá nhân của mình, xem khoản thanh toán cuối cùng trên đó, rồi thuê một người lập kế hoạch tiêu dùng để giúp gia đình Vi Trạch tiên sinh sử dụng số tiền kia để bắt đầu cuộc sống mới càng sớm càng tốt.
Nó lại mở một tài khoản ảo khác, viết email rồi đặt thời gian gửi là một tuần sau.
Xong xuôi hết thảy, Sara cẩn thận dọn dẹp các dấu vết, điều khiển cánh tay rô
-bốt bắt đầu lau những ô cửa sổ lớn kiểu Pháp —— Nó muốn chủ nhân của mình khi thức dậy sẽ nhìn thấy ánh bình minh hoàn hảo nhất.
- -
"Tiền có mua được hạnh phúc không?"
Vi Trạch nhấp một ngụm cà phê, hỏi.
Đương nhiên có thể, Chuyên viên lập kế hoạch tiêu dùng Reid đã hoạt động trong nghề năm năm, cũng đã nghe không biết bao người hỏi ra câu này,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!