Chương 18: (Vô Đề)

Lục Chính nói xong, nhìn về phía Vi Trạch:

"Đã quyết định được chưa?"

Em...... Em đồng ý.

Vi Trạch không thể không đồng ý. Mọi đường lui của cậu đều đã bị Lục Chính phá hỏng.

"Vậy thì tốt. Bây giờ cậu có thể bật máy lên, báo với người yêu mình cậu đang ở đâu."

Vô liêm sỉ...... Vi Trạch nghiến răng nghiến lợi nói ra ba chữ này.

Hửm?

"Tôi chưa nói gì cả......"

Ồ.

Tay run run, Vi Trạch nhấn nút nguồn điện thoại. Khóe mắt cậu thoáng nhìn thấy Lục Chính đang cười, trong lòng hận ý dâng trào.

- -

Vi Trạch, em ở đâu?

"Em đang ở Viện nghiên cứu số Bốn, có chuyện rất quan trọng muốn nói với anh. Bây giờ anh qua đây có tiện không?"

Vi Trạch mở loa ngoài.

Người xung quanh đều có thể nghe thấy hai người họ nói chuyện —— May thay, ở đây ngoài cậu ra thì cũng chỉ có Lục Chính và Sara.

"Em vẫn an toàn chứ? Có ai đang uy hiếp em à?"

"Em không sao cả. Chu Hành." Vi Trạch ngẩng đầu nhìn Lục Chính, căng da đầu nói,

"Em thật sự rất muốn gặp anh. Anh có thể mau tới đây không?"

"Anh đến ngay đây. Đừng cúp máy, nói chuyện với anh được không?"

Vi Trạch muốn tìm lý do từ chối. Lục Chính lại giờ vòng tay, gõ ra ba chứ: Đồng ý đi. Cậu cắn môi, đành nói:

"Được. Anh muốn nói chuyện gì?"

"Tại sao em lại ở Viện nghiên cứu số Bốn?"

Chu Hành ngồi ở phía sau xe buýt. Anh nhìn cảnh đêm đang buông dần qua cửa sổ, cố ý trầm giọng nói.

Vi Trạch liếc mắt nhìn Lục Chính. Đối phương cũng không có ám chỉ gì. Cậu mím môi dưới nói:

"Hình như không liên quan tới anh."

Anh muốn biết.

Em không muốn nói.

"Bởi vì... Em đi cải tạo cơ thể sao?" Chu Hành dán mặt lên cửa sổ xe lạnh lẽo. Anh vốn tưởng rằng mình sẽ rất đau lòng, nhưng đến lúc nói ra, lại dễ dàng hơn tưởng tượng rất nhiều.

...... Vi Trạch im lặng. Cậu không muốn thừa nhận, nhưng Chu Hành hiển nhiên đã biết chuyện cậu đang cố giấu.

Cậu hiểu Chu Hành.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!