Chương 20: Năm năm sau

Năm năm sau

Hôm nay là ngày thái tử điện hạ cùng Công Tôn tướng quân thắng lợi về triều, năm năm này đến, trong Đại Diệu quốc không ngừng thu được tin chiến thắng truyền đến từ chỗ Bắc quan, quốc dân ai ai cũng vui sướng, sớm sùng bái thái tử điện hạ gần mười bốn tuổi liền lên chiến trường không thôi, kính yêu có thêm.

Năm năm trước, Lý Hạo Sâm xin đi đến Bắc quan giết giặc chống lại quân Già Lâu quân, đầu tiên là ở trong quân doanh của Trấn Bắc đại tướng quân Công Tôn Thác làm từ binh lính trở lên.

Chiến tranh tàn khốc khiến hắn không thể nhẹ nhàng tiến bộ, chỉ có cấp tốc trưởng thành mới có thể ứng đối thời cuộc.

Mỗi trận chiến hắn đều đi, anh dũng xung phong, giết vô số địch, từ binh lính đến thiếu tướng, lại đến trung tướng, chỉ dùng thời gian một năm.

Sau khi trở thành trung tướng, Lý Hạo Sâm hay dùng người mới, thông thạo phương pháp cỗ vũ cùng kế sách phá địch, chỉ hơn một năm, đội ngũ hắn dẫn dắt ít khi thua trận, luôn luôn lập kỳ công, đã thành đội ngũ lĩnh quân đứng đầu trong quân Trấn Bắc.

Mà lúc này quân Già Lâu hậu kính mệt mỏi, đã thái độ có lui binh.

Tuy ngày xưa có câu, giặc cùng đường chớ đuổi theo, nhưng thái tử điện hạ sao có thể là người như thế, hắn trải qua chiến tranh rửa tội, một thân khí phách đã là tùy ý tuôn ra. Già Lâu ngươi chờ đi, cho rằng Đại Diệu quốc ta dễ ức hiếp, liền nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của đến xâm chiếm.

Đại quốc ta khí phách to lớn, há lại cho phép tiểu quốc tổ ong ngươi nói đến liền đến nói đi liền đi! Nếu đến đây, thì cho các ngươi có đến mà không có về, hối hận cả đời.

Thái tử điện hạ tám trăm dặm khẩn cấp xin chỉ thị Hoàng Thượng, Thái Khang đế cũng không câu nệ, ba đạo thánh chỉ trăm dặm kịch liệt đưa đi ba chỗ.

Hai đạo thánh chỉ ra lệnh phân biệt đưa đến địa khu Quan Trung cách chiến trường Bắc quan gần nhất cùng Đông Bắc bộ biên cảnh Tuyết quốc, đặc biệt mệnh lệnh Trấn Trung đại tướng quân và Hoài Hóa đại tướng quân dẫn hai mươi vạn đại quân đến Bắc quan viện trợ thái tử điện hạ.

Đạo thánh chỉ thứ ba thì trực tiếp hạ lệnh Lý Hạo Sâm làm nguyên soái tam quân, thống lĩnh tam quân, cần phải triệt để chém giết quân Già Lâu.

Vì thế sau đó, Lý Hạo Sâm dẫn dắt binh sĩ tam quân thừa thắng xông lên, bắt đầu nghiền áp giết chết quân Già Lâu dài đến hai năm.

Hắn chiến vô bất thắng, anh dũng vô địch, không giống nguyên soái bình thường tọa trấn phía sau, mà là thường thường trực tiếp mang binh nhảy vào chiến trường.

Giáp đen mà vào, giáp đỏ mà ra.

Quân Già Lâu nghe cái tên này tất cả đều vừa nghe tin đã sợ mất mật, càng cho hắn danh hiệu "Huyết sát Ma Soái".

Trong hai năm này, thái tử điện hạ không chỉ dẫn dắt tam quân đuổi quân Già Lâu ra khỏi biên cảnh Đại Diệu quốc, càng xâm nhập vào Già Lâu quốc, công chiếm năm mươi tòa thành trì của nó.

Quốc vương Già Lâu không ngừng hối hận, đêm không thể ngủ.

Vốn cho rằng Đại Diệu quốc đất rộng nhiều của, người yếu dễ ức hiếp, là miếng thịt mỡ thơm ngào ngạt, lại không nghĩ rằng cắn phải tấm thép, không chỉ cái gì cũng không được, còn đập nát răng.

Cho rằng nguyên soái đối phương tuổi nhỏ chỉ là mèo nhỏ không răng, thì ra lại là mãnh hổ răng nanh.

Nhưng tai họa là ông phát động, dù là khóc, ông cũng phải chịu.

Nếu là quân Đại Diệu trực tiếp giết vào hoàng cung Già Lâu, quốc gia của ông chẳng phải hủy diệt!

Biết vậy chẳng làm quốc vương Già Lâu suốt đêm phái người đến tiền tuyến nghị hòa, nguyện dâng một trăm tòa thành trì chỉ cầu lui binh.

Thái tử điện hạ lại không nghe, trực tiếp đuổi lai sứ nghị hòa ra khỏi quân doanh, vẫn như cũ theo kế hoạch định ra ban đầu tiếp tục tấn công Già Lâu quốc.

Nếu lúc này Già Lâu quốc khó tha, nước bên cạnh nhìn trong mắt, còn không phải cho rằng Đại Diệu quốc ta vẫn như cũ là đất nước thua kém hơn mười năm trước, người yếu dễ ức hiếp?

Hắn liền muốn lấy Già Lâu quốc khai đao, giết gà dọa khỉ, khiến chư quốc quanh thân như hổ rình mồi nhìn chằm chằm Đại Diệu quốc lại không dám động chút tâm tư.

Quốc vương Già Lâu không còn cách nào, chỉ phải tự mình đi đến tiền tuyến, nguyện giao ra ngọc tỷ, khiến Già Lâu quốc trở thành thuộc địa của Đại Diệu quốc, chỉ cầu miễn đi khó khăn diệt quốc.

Lý Hạo Sâm lúc này mới dừng tay rút quân, lưu lại quốc vương Già Lâu nội lưu đầy mặt biến thành quốc vương chư hầu.

Thái Khang đế có được tin tức này long nhan vui mừng, mệnh quốc vương Già Lâu chọn ngày diện thánh, đi nghi thức nhập tịch của nước chư hầu.

Thời gian năm năm nói ngắn cũng không ngắn lắm nói dài cũng không dài lắm, có thể đủ làm cho mọi người tâm phục khẩu phục Lý Hạo Sâm, cam tâm tình nguyện quỳ xuống phụ tá. Mà đại tướng tam quân càng tiêu tan hết nghi ngờ với nguyên soái tuổi nhỏ lúc trước, uống máu ăn thề, thề sống chết nguyện trung thành thái tử nguyên soái, trên chiến trường người dũng mãnh hơn người.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!