Chương 10: (Vô Đề)

11: Phiên ngoại — Cuộc đời của Hứa Tử Nhàn

Khi hắn tỉnh lại quả thực muốn hỏng mất, tự dưng xuyên không thì không nói, còn từ hảo hán hai mươi mấy tuổi biến thành một bé gái phấn đô đô.

Cái quỷ gì chứ, là mình điên rồi hay là thế giới này điên rồi?

Ký ức cuối cùng trong đầu, là hắn vừa mới tham gia xong trận chiến treo mạng kia.

Hắn đi theo đội đặc công lục chiến ở biên cảnh C quốc cùng Y quốc chỗ của trùm ma túy cùng với đội tiến hành một trận chiến liều chết, sau ba ngày ba đêm đánh nhau chết sống, rốt cuộc diệt tận gốc hang ổ trùm ma túy, đang định về bộ đội tắm rửa thỏa thích đầm đìa, liền mất đi tri giác.

Chờ khi tỉnh lại, liền thành bé gái phấn đô đô chưa đầy tháng này.

Bởi vì còn là em bé, hắn không chỉ không thể khống chế bài tiết của thân thể này, một ngày còn phải bị cởi đồ mười mấy lần, còn cần nhũ mẫu đút sữa. Loại tình trạng quẫn bách này đối với đại lão gia xưa nay tự mình động tay cơm no áo ấm như mình mà nói, quả thực là không xong!

Nhưng qua vài ngày quan sát, hắn cơ bản hiểu rõ tình huống của thân thể này.

Bé gái tên là Hứa Tử Nhàn, là tên mà Hứa gia đại phu nhân đặt. Mà mẹ ruột của bé, là tiểu thiếp Hứa gia, do khó sinh mà chết, bé gái cũng đi theo đại phu nhân.

Điều kiện gia đình này vẫn không tệ, gia chủ là mệnh quan Tứ phẩm của triều đình, tôi tớ trong nhà nửa trăm người. Đây nếu đặt ở hiện đại, bé gái chính là quan nhị đại thêm phú nhị đại, tuyệt đối tiễn sát một đống người bên ngoài.

Nhưng không may nơi này là xã hội phong kiến cổ đại, con gái trong loại gia đình này, nhất định sẽ bị bồi dưỡng thành một cô gái khuê các cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, mà càng bi ai là mình còn thành bé gái này.

Ngẫm lại tương lai tăm tối, hắn chỉ nghĩ đến một từ: bi kịch trần gian a!

Tính cách hắn thô lỗ tâm tư đơn giản, binh lính ở bộ đội ngẩn ngơ gần mười năm, quen ngày liếm máu trên mũi đao, cãi nhau ầm ĩ cuồng dã, đâu có thể làm được thục nữ khuê các nũng nịu thời cổ đại.

Nhưng ngày vẫn phải từng ngày qua đi. Thời gian qua lâu, hắn cũng dần dần thích ứng thân thể bé gái này, cũng bắt đầu chậm rãi tiếp nhận hiện thực.

Hắn dần dần quên mất cái tên ban đầu của mình, kế thừa cái tên Hứa Tử Nhàn này. Nhưng duy nhất hắn còn giữ lại bản tâm của mình, dù có thế nào cũng không thể thay đổi nội tâm hán tử mười phần mười của mình.

Nó tiếp nhận thân thể con gái, nhưng nội tâm nó, vẫn là hán chỉ giống như mãnh hổ!

Vạn hạnh trong bất hạnh là, nó còn một tiểu ca ca Hỗn Thế Ma Vương cùng mình ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, hai người cấu kết với nhau làm việc xấu, cư nhiên cũng không thể hiện tính cách đặc biệt kỳ quái của mình.

Trước khi nó chưa xuyên qua đây, chưa bao giờ biết nội trạch cư nhiên nhiều tranh đấu gay gắt như vậy.

Tiểu ca ca này của nó ngày thường luôn giả vờ hung hãn, khi nó còn chưa biết đi, thì hung hăng công kích mấy hạ nhân ức hiếp nó, bảo vệ nó dưới cánh chim của cậu. Sau này nàng biết, mấy hạ nhân ngạo mạn vô lễ đều là người của Lâm thị.

Như thế cũng tốt, do hạ nhân luôn ức hiếp nó, nó sau này khi hiển lộ bản tính cũng sẽ không biểu hiện quá đột ngột. Nó vẫn chưa nghĩ tới nên trả thù Lâm thị như thế nào, chung quy mình là một đại lão gia, không đáng chấp nhặt với một thiếu nữ tử.

Nhưng nó cũng chưa từng để Lâm thị vào mắt qua, người nhà Hứa Tử Nhàn tán thành đời này, chỉ có hai người, Vương thị coi nó như con mình cùng Hứa Tử Thanh đủ loại quan tâm nó.

Nhưng Hứa Tử Nhàn vẫn rất đau lòng tiểu ca ca này của mình, tâm tư tinh thuần, đơn giản chỉ là tính cách hiếu động, liền không được Hứa Trường Tông thích.

Nó có thể phát hiện được ánh mắt trông mong của Hứa Tử Thanh khi nhìn Hứa phụ, cùng vẻ mặt trầm thấp cô đơn mỗi lần khi Hứa phụ giận dữ mắng cậu.

Mỗi khi lúc này, tính cách của Hứa Tử Thanh liền sẽ càng ngang ngược một phần, nó có thể làm cũng chỉ là cùng cậu tiếp tục điên. Tuy rằng Hứa Tử Nhàn cảm thấy Hứa phụ cũng không đáng để Hứa Tử Thanh coi trọng như thế, đó chỉ là ngụy quân tử hám lợi đen lòng mà thôi.

Qua hai năm, khi Hứa Từ sáu tuổi, nó bốn tuổi, Hứa Từ được chọn làm thư đồng thái tử, nó rốt cuộc cũng tĩnh tâm, tính toán một lần nữa tập lại võ thuật cùng cầm nã của kiếp trước.

Vốn tưởng rằng ngày như thế liền qua, chờ khi nó đến mười mấy tuổi, liền trộm chuồn ra khỏi Hứa phủ, nam phẫn nữ trang, lang bạt giang hồ.

Nhưng khi Hứa Tử Nhàn sáu tuổi, nó gặp gỡ tình nhân trong mộng cùng quý nhân của mình đời này!

Hôm đó vừa vặn Hứa Từ cùng người ta đánh nhau có chút ầm ĩ, bị người chắn ở đầu tường, mấy hồ bằng cẩu hữu (bạn bè chó má) ngày thường cùng Hứa Từ xưng huynh gọi đệ liền sợ hãi bỏ cậu chạy trốn.

Chỉ còn ba người Hứa Từ, Hứa Tử Nhàn cùng Tam công tử phủ Tướng Quân bị tám, chín đại nam hài mười mấy tuổi vây ở bên trong.

Ba người cũng không lộ ra khiếp sợ, tính toán đến cái tuyệt địa phản kích, nam nhi nào trước đây không lưu tí máu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!