"Giờ anh quăng 130 triệu chỉ để theo đuổi tôi ấy hả? Anh nhiều tiền quá ngu cả người à?"
Editor: Hannah
Đường Vực, trên đời này chỉ có duy nhất một Đường Hinh thôi, là vô giá đấy, chục tỷ cũng không bán, anh hiểu hông?
_ "Nhật ký chị đại"_
Tim Đường Hinh bỗng đập rộn ràng, ngơ ngác nhìn anh. Thực ra trước đây Đường Vực theo đuổi Minh Chúc cũng không phải quá điên cuồng nhưng anh vẫn rất quan tâm tới Minh Chúc, thế nên ngay khi biết tin cô ấy bị thương, anh lập tức vội vàng chạy tới.
Đường Vực của hiện tại, chỉ vì muốn làm hàng xóm của cô mà tốn bao công sức tìm nhà trống, bỏ hơn 10 triệu để mua căn nhà này. Chỉ vì muốn đóng góp chút ít vào bộ phim điện ảnh đầu tiên của cô mà đồng ý chấm dứt hợp đồng với diễn viên, thậm chí còn để Đường Đinh Đinh mang vốn đầu tư gia nhập đoàn làm phim.
Giờ anh còn nói muốn vào bếp làm bò bít tết cho cô ăn.
Cô cũng không cố ý muốn thử anh, cô chỉ tò mò muốn biết giờ anh đã thích mình đến mức độ nào rồi.
Đường Đinh Đinh kêu lên: "Oa, lần đầu tiên em thấy anh trai em nói sẽ vào bếp nấu ăn cho người khác đấy."
Đường Vực làm như không nghe thấy câu nói của Đường Đinh Đinh, vẫn một mực nhìn Đường Hinh chăm chú, có vẻ như đang chờ một phản ứng hồi đáp lại từ cô. Đường Hinh bị anh nhìn chằm chằm tới mức tim đập thình thịch, cô quay đi, nhìn về phía phòng ăn, lúc này đầu bếp đã đem những đĩa bò bít tết chín bảy phần bày ra bàn.
Đầu bếp đứng trước bàn ăn, trịnh trọng mời: "Tổng giám đốc Đường, cô Đường, xin mời."
Đường Hinh đứng dậy đi về phía đó, lúc đi qua người Đường Vực, cô cúi đầu nhìn lướt qua đôi chân dài của anh đang duỗi ra về phía bàn trà chắn ngang lối đi, cười ngọt ngào nói: "Để tôi nếm thử món bò bít tết của đầu bếp hạng năm sao trước đã."
Đường Vực hơi nheo mắt nhìn chằm chằm má lúm đồng tiền của cô, cảm thấy thà cô không cười còn hơn.
Đường Hinh thấy anh dường như không định co chân lại, cô dứt khoát nhấc cao chân chuẩn bị bước qua. Ngay giây tiếp theo, chân anh đột ngột co lại khiến mũi chân của Đường Hinh đạp lên cẳng chân anh. Đường Hinh sợ hãi kêu thành tiếng, cả người mất thăng bằng ngã chúi về phía trước, tay cô bị anh nhẹ nhàng nắm lấy kéo lại, cả người xoay nửa vòng tròn rồi cuối cùng ngã vào vòng tay của anh.
Đường Hinh còn chưa hết hoảng hồn, ngồi gọn trong lòng Đường Vực, đôi tay chống lên lồng ngực rắn chắc của anh, đầu ngả lên vai anh, hơi thở nam tính của anh bao quanh chóp mũi cô khiến tim cô đập rộn không cách nào khống chế được.
Phải đờ đẫn mất vài giây cô mới ngẩng đầu nhìn anh, vẻ mặt không thể tin nổi.
Đường Vực lười nhác dựa vào lưng ghế sô
-pha, cúi đầu, nhìn cô nở nụ cười như có như không rồi nói: "Sao lại bất cẩn thế?"
Đường Hinh: "......"
Mặt cô đỏ ửng lên, tay đánh mạnh lên ngực anh, đứng bật dậy, cúi đầu nhìn anh rồi mắng: "Cẩn thận cái đầu anh á! Vừa rồi chắc chắn là do anh cố ý!"
Đường Đinh Đinh đứng một bên trợn mắt há hốc mồm: "......"
Đường Vực cũng không phủ nhận, anh thong thả ung dung đứng dậy, cúi đầu nhìn cô, tay giơ lên nhẹ nhàng xoa đầu cô rồi đi về phía phòng ăn, điềm nhiên buông một câu: "Con gái nói chuyện phải dịu dàng một chút, ra ăn cơm đi."
"......"
Đường Hinh đột nhiên cảm thấy mình như đang bị mấy tên nam sinh hư hỏng trêu chọc giống hồi còn đi học, vấn đề ở chỗ đây còn là tên nam sinh mà cô thích chứ.
Nhất thời cô đứng đơ tại chỗ, tâm trạng phức tạp, hai vành tai cũng đỏ ửng.
Đường Đinh Đinh đã lấy lại bình tĩnh, đến bên cạnh Đường Hinh, hỏi cô với vẻ nghi hoặc: "Chị à, vừa rồi là do chị bất cẩn thật à?"
Đường Hinh trợn mắt kêu: "Là do anh ta cố tình chơi xấu chị, em không thấy à?"
Hai mắt Đường Đinh Đinh sáng lên: "Thật á?"
Cô chưa từng thấy anh trai mình chơi xỏ ai bao giờ đâu nha, bình thường anh trai cô luôn khiến người ta cảm thấy anh là người điềm tĩnh, quy củ.
"Không thật đâu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!