Chương 45: Tôi đổ vốn đầu tư cho cô ấy vào đoàn

EDITOR: HANNAH

Nếu ông trời đã muốn ban cho bạn thứ gì đó, bạn cố tránh cũng không được. Nếu ông trời đã không muốn ban cho bạn, dù bạn có cố gắng đoạt lấy cũng không cách nào đoạt được. 

Nếu đã vậy, Đường Vực có phải là duyên số mà tôi không thể trốn tránh không? Liệu anh ấy có phải người mà ông trời đưa đến bên tôi không? 

_ "Nhật ký chị đại"_

Công ty Thời Quang không làm phim chiếu mạng, phim bộ do công ty sản xuất đều chiếu trên đài truyền hình, hơn nữa chất lượng được đảm bảo, nghệ sĩ của công ty bên ngoài rất khó có được vai diễn trong đoàn. Chu Giai Lộ lúc trước được tuyển chọn qua quá trình thử vai, hơn nữa công ty quản lý của cô ta – Giai Nghệ Truyền thông và Thời Quang từng có hợp tác vài lần, thế nên cô ta ký được hợp đồng một phần cũng do Thời Quang nể mặt Giai Nghệ.

Khi người đại diện của Chu Giai Lộ nhận được điện thoại từ bên Thời Quang, thấy đối phương hào phóng nói chấp thuận chấm dứt hợp đồng thì sững người, không ngờ mọi chuyện lại thuận lợi đến vậy. 

Chu Giai Lộ lúc đó đang ở trong phòng trang điểm, thấy người đại diện đã kết thúc cuộc gọi liền hỏi: "Anh Thiên, bên Thời Quang đồng ý chấm dứt hợp đồng à?"

Lưu Thiên cười nói: "Đúng thế, chờ em hoàn thành hoạt động buổi sáng xong, chúng ta có thể tới đó ký thoả thuận chấm dứt hợp đồng."

Con người trước nay vẫn là sinh vật dễ dao động, đặc biệt là khi mọi chuyện diễn biến quá thuận lợi. Chu Giai Lộ đột nhiên lại do dự, cô nhìn hình phản chiếu của Lưu Thiên trong gương, nói: "Họ thực sự đồng ý chấm dứt hợp đồng à? Nhân vật trong bộ phim truyền hình đó em rất thích, anh cũng đã nói là vai đó sẽ nổi."

Lưu Thiên xua tay: "Dù cho có nổi thì cũng chỉ là vai nữ thứ, hơn nữa phim truyền hình sao có thể so với phim điện ảnh được! Bộ tiểu thuyết kia của Đường Tâm hot lắm đó! Lúc trước lên hot search bao nhiêu lần em không thấy à? Ngay cả Đường Vực cũng share bài quảng cáo cho cô ta, anh đoán Thời Quang sẽ đầu tư vào bộ phim này. Nói đi nói lại cũng là phim của Thời Quang còn gì nữa.

Hơn nữa đây lại là vai nữ chính phim điện ảnh, phim của Lục Chi Hành dù có flop thì bét nhất doanh thu cũng phải 500 triệu. Em tính xem, cái nào tốt hơn hả?"

Chu Giai Lộ suy nghĩ một lúc, thấy cũng có lý. 

Có điều cô ta vẫn hơi lấn cấn, lại nhíu mày hỏi: "Nhưng nếu như vậy Tổng giám đốc Đường sẽ có ấn tượng không tốt về em đúng không? Dù sao thì chủ động đề nghị chấm dứt hợp đồng cũng không tốt lắm, liệu anh ta có nghĩ em làm việc không giữ chữ tín không?"

Chu Giai Lộ có cảm tình với Đường Vực, người đàn ông như Đường Vực, dù là tiền tài hay ngoại hình đều cực kỳ xuất chúng, hơn nữa còn là CEO của công ty Điện ảnh Thời Quang, nguồn lực phim ảnh thuộc hàng top, nếu có thể trở thành bạn gái của anh ta, hay thậm chí chỉ cần làm tình nhân thôi, cô chắc chắn sẽ vút bay thành sao hạng A. 

Lưu Thiên đáp: "Em đừng mơ tưởng tới Đường Vực nữa. Anh ta không phải loại người thích chơi bời, sẽ không tìm bạn gái trong ngành giải trí đâu."

Chu Giai Lộ đuổi nhân viên trang điểm ra ngoài, lúng liếng đôi mắt xinh đẹp, nói: "Mấy ngày trước em có nghe được tin, anh ta từng có bạn gái trong giới giải trí."

Nhưng chính xác là ai thì không đoán được. 

Cô ta thầm nghĩ, trong giới này làm gì có người đàn ông nào không chơi bời, như Hoắc Thần Đông chẳng "chơi tới bến" đó sao, Đường Vực lại thân thiết với anh ta như anh em, vật họp theo loài cả thôi. 

Lưu Thiên bật cười, nói: "Em muốn bám vào Đường Vực hả? Em cũng đã mấy lần tạo tin đồn với anh ta rồi, anh ta có thèm để ý tới em không? Anh thấy chẳng thà em thử đi tìm Hoắc Thần Đông đi." Nói xong anh chàng nhìn đồng hồ, "Được rồi, đi thôi không lại muộn."

Sau khi hoạt động buổi sáng kết thúc, Chu Giai Lộ cùng Lưu Thiên đi ký thoả thuận chấm dứt hợp đồng. 

Tới giữa trưa, Đường Vực, Đường Đinh Đinh và Hoắc Thần Đông cùng tới một nhà hàng gần công ty ăn cơm trưa. Từ sau khi bị bại lộ thân phận, Đường Đinh Đinh cũng mặc kệ, đại tiểu thư thì sao nào, ngày nào cũng ngồi chết dí trong công ty làm mấy việc vặt vãnh, ăn không ngồi rồi, cứ rảnh ra lại tranh thủ tới tìm Đường Vực ăn chực bữa cơm. 

Người trong công ty nói cô là một phiên bản khác của Đường Hinh cũng chẳng sai, nhưng so với Đường Hinh thì cô tự nhiên hơn nhiều, dù sao thì cô cũng là đại tiểu thư nhà họ Đường hàng thật giá thật, công ty cũng là của nhà cô đó.

Điện ảnh Thời Quang chuẩn bị mở rộng phát triển nghiệp vụ quản lý nghệ sĩ. Trước đây khi Đường Hải Minh còn giữ chức vị quản lý nghệ sĩ thì công ty đã có mảng này nhưng sau này Đường Vực kế nhiệm thì đã giải thể bộ phận này, lúc đó còn khiến cho nhiều cổ đông lão thành của công ty bất mãn. Mấy năm nay, nhiều người vẫn đề xuất thiết lập lại mảng quản lý nghệ sĩ, phát triển thành nghiệp vụ chủ chốt nhưng Đường Vực vẫn bác bỏ. 

Lần này do chính Hoắc Thần Đông đề xuất, anh ta nói muốn phụ trách mảng này, nguồn phim của Thời Quang rất tốt, giờ có thể tự mình bồi dưỡng nghệ sĩ có năng lực tương xứng, giống như Hoa Thần tự mở phòng làm việc cho nghệ sĩ vậy. Hoắc Thần Đông nói, Thời Quang vẫn bị Hoa Thần áp đảo có lẽ chính là vì chưa phát triển mảng nghiệp vụ này.

Đường Đinh Đinh theo Đường Vực ngồi vào xe, nhẹ nhàng hỏi: "Anh, anh định đi Học viện Điện ảnh để tuyển người mới à?"

Đường Vực tựa vào lưng ghế, nghiêng đầu liếc nhìn cô, nói: "Bên đó đang có buổi thử vai, tuyển vai nữ thứ cho hạng mục phim truyền hình mới. Chiều nay không có việc gì gấp, anh định qua đó xem thử." Thực ra anh chỉ muốn đưa Đường Đinh Đinh qua đó xem thử thôi. 

Dù sao cũng là em gái ruột, Đường Vực vẫn thương Đường Đinh Đinh, con bé đã tới công ty làm việc nhưng vẫn không có định hướng rõ ràng, bản thân không rõ mình muốn làm gì. Thế nên chỉ cần có thời gian, Đường Vực không ngại đích thân hướng dẫn em gái, để con bé đi theo mình học tập thêm.

Đường Đinh Đinh à một tiếng, nhìn ra ngoài cửa sổ thấy Hoắc Thần Đông đang lái xe rời đi. Cô lại thấy bực mình, giọng điệu hiếm khi có phần chua ngoa: "Anh à, anh bảo anh Hoắc… Hoắc Thần Đông sẽ phụ trách mảng quản lý nghệ sĩ à? Thế chẳng phải là chiều theo bản tính trăng hoa của anh ta sao? Không khéo đến lúc đó ai cũng bị anh ta lôi lên giường."

Đường Vực nhíu mày, sắc mặt lạnh nhạt nhìn em gái: "Dù thế cũng không liên quan gì tới em."

Dù bản tính Hoắc Thần Đông rất thích chơi bời cũng không làm ra những chuyện như vậy, về cơ bản anh ta vẫn biết giữ đúng mực.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!