Chương 31: [Phần I] “Thích, thích đến phát cáu lên được.”

EDITOR: HANNAH

Sao phải nói dối ư? Có đôi khi, người lớn cũng cần nói dối để che giấu bản thân.

Nếu không sẽ không sống nổi.

_ "Nhật ký nữ đại gia"_

Thời gian này Đường Vực thường hồi tưởng lại những chuyện trước đây, anh nhận ra bản thân đã vô tình để cho Đường Hinh bước vào cuộc sống và công việc của mình. Cô ấy tặng cho anh cuốn sách có dòng ký tặng bí mật, gần gũi với anh đã hơn một năm, cũng đã yêu thầm anh từ hơn một năm, thậm chí còn có thể sớm hơn.

Đường Vực cảm thấy nếu như đã thực sự thích một người thì không thể nào giũ bỏ nhanh như vậy, dễ dàng như vậy.

Chẳng lẽ Đường Hinh thực sự chỉ coi anh là miếng thịt Đường Tăng, cắn một miếng, nhấm nháp một miếng rồi bỏ đi luôn?

Thế có khác gì tình một đêm, hôm sau mặc lại quần áo lập tức trở thành không quen biết?

Đường Vực nhíu mày nhìn cô, trong vô thức tay anh càng nắm chặt. Đường Hinh bị anh tóm tay đến đau, lấy lại tinh thần, cúi đầu nhìn cánh tay đang bị anh nắm lấy, rồi lại ngẩng đầu nhìn anh, cười ngọt ngào, cô nói: "Em không đi thì ở lại đây làm gì? Không lẽ tiếp tục ăn vạ anh sao?"

Đường Vực nhìn chằm chằm gương mặt tươi cười của cô, không nói năng gì, mày càng nhíu chặt. Một lúc sau, anh đáp: "Vừa rồi tôi đã nói, chỉ cần em hoàn thành xong dự án kia thì có thể trở về, không cần xin thôi việc." Anh dừng một chút rồi nói tiếp: "Sau này sẽ có dự án thích hợp với em, những hạng mục mà em thích làm cũng sẽ có."

Đường Hinh nhìn thẳng vào đôi mắt anh, trái tim lỡ nửa nhịp.

Một lát sau, cô gỡ tay mình khỏi tay anh.

Nhưng bàn tay Đường Vực vẫn nắm chặt, không muốn buông ra.

Đường Hinh hơi cáu kỉnh, không thể hiểu nổi anh làm như vậy là có ý gì, do đã quen có cô bên cạnh hay sao? Giờ thấy cô muốn rời đi lại không nỡ à? Rốt cuộc anh coi cô là cái gì?!

Cô trừng mắt nhìn anh, nói: "Anh buông ra đi." Ngừng một giây, lại nói: "Em đau."

Đường Vực im lặng một lúc rồi cuối cùng buông tay.

Đường Hinh thoát khỏi bàn tay anh, vội vàng lùi lại hai bước, dường như sợ bị anh bắt lại lần nữa. Cô hơi vênh mặt nhìn anh, nói: "Anh đã từ chối em rồi, giờ em giữ khoảng cách với anh, thế không phải tốt à?" Cô nhếch miệng khẽ cười rồi nói tiếp: "Hay anh thích em lì lợm mặt dày bám anh không buông?"

Đường Vực nhíu mày, vẻ mặt không vui nhìn cô: "Đừng nói linh tinh."

Đường Hinh giật mình, ánh mắt có phần kiên định hơn, hỏi: "Thế bây giờ anh làm vậy là có ý gì?"

Nhiệt độ trong phòng khá thấp, Đường Hinh lại ăn mặc phong phanh, đứng bên trong một lúc lâu liền thấy lạnh, trên cánh tay trắng ngần nổi lên một lớp da gà, cô không kìm được ôm lấy mình, xoa xoa hai cánh tay.

Đường Vực thấy thế, không nói gì, lặng lẽ đi về phía cửa sổ mở cửa ra, để hơi nóng chậm rãi tràn vào phòng.

Đường Hinh nhìn hành động của anh, cả người ngơ ngẩn.

Đường Vực đứng im trước cửa sổ tầm ba giây, sau đó quay người đi về phía cô. Anh cụp mắt nhìn cô, ánh mắt vừa có vẻ thăm dò vừa có nét không vui: "Tôi không thích lì lợm mặt dày nhưng hai trạng thái "thích" và "không thích" của em có phải đã thay đổi quá nhanh rồi không? Rốt cuộc em thích tôi vì cái gì?"

Là vì thứ mà anh có hấp dẫn cô đã không còn nữa sao? Thế nên cô nói đi là đi luôn.

Hai mắt Đường Hinh mở to, không hiểu sao Đường Vực đột nhiên lại hỏi cô vấn đề này nhưng câu hỏi của anh đã đâm trúng vào vết thương còn chưa lành miệng của cô. Tâm lý phản nghịch trong cô lại trỗi dậy, cô bật cười nói với anh: "Em đã nói rồi. Anh đẹp trai, sở hữu cả chục tỷ. Anh hỏi em thích anh ở điểm gì? Đương nhiên là thích khuôn mặt cùng tiền của anh rồi!"

Cô lập tức nhận thấy sắc mặt anh tối sầm lại, rất khó coi, không hiểu sao cô lại thấy đắc ý, lại nói: "Để thích anh thì rất dễ, để không thích anh lại càng dễ hơn, bởi vì đàn ông ưa nhìn lắm tiền có nhiều lắm."

Đường Vực đút tay vào túi quần, siết chặt bàn tay, cố gắng kìm nén bực bội đang dâng lên, hỏi lại: "Chỉ có thế thôi à?"

Chứ không phải cô thích con người anh, thích cảm giác được ở bên anh sao?

Đường Hinh chớp chớp mắt, hỏi ngược lại: "Không thì còn có gì nữa?"

Mẹ kiếp, đây là cái thể loại tình yêu gì thế?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!