Editor: Hannah Sau khi lão Phùng về phòng mình, Lục Chi Hành lại tựa vào lưng ghế trầm mặc một lúc lâu. Anh cúi đầu xem lại một lượt lịch sử trò chuyện giữa mình và Đường Đinh Đinh, ma xui quỷ khiến thế nào lại nhấn vào xem trang chủ của cô, xem hết những bài đăng của cô.
Trang chủ của Đường Đinh Đinh cũng không khác lắm mới những thiên kim nhà giàu khác, toàn ảnh tiệc tùng, đồ ăn ngon, thỉnh thoảng có cả ảnh quần áo và túi xách mới mua, ảnh selfie không nhiều lắm, lướt thật lâu mới thấy 1-2 tấm, có lẽ là không muốn đăng.
Thi thoảng cô sẽ kêu ca thời tiết không đẹp, có đôi khi lại chỉ có một cái icon.
Trời nắng.
Trời mưa.
Đau lòng.
Cô đau lòng vì cái gì chứ?
Lục Chi Hành cảm thấy cô dường như luôn vô ưu vô lo, nhìn bề ngoài giống như mỗi ngày đều rất vui vẻ, với điều kiện là khi quay phim không bị anh mắng mỏ. Đến khi anh xem xong, nhìn đồng hồ mới nhận ra mình đã xem trang chủ của cô những hai tiếng rồi.
Đúng lúc này, anh nhìn thấy một tấm ảnh chụp chung của Đường Đinh Đinh và Hoắc Thần Đông. Nhìn bức ảnh có thể đoán đó là một bữa tiệc sinh nhật, cô viết: "Hoắc ca ca sinh nhật vui vẻ."
Tấm hình này chắc là từ 2-3 năm trước, lúc ấy trông cô còn trẻ con, nụ cười rạng rỡ tự nhiên, xinh đẹp vô cùng.
Hai ngày sau, Hoắc Thần Đông lại tới thăm đoàn làm phim.
Cũng giống như lần trước, anh ta vẫn mời đoàn làm phim đi ăn cơm. Lục Chi Hành để ý thái độ của Đường Đinh Đinh đối với anh ta trở nên xa cách, ít nhất không còn thân mật và ỷ lại như trong tấm ảnh kia. Cô gọi anh ta là "anh Hoắc", thiếu đi một chữ, bớt đi một nửa độ thân mật.
Lục Chi Hành từng quay rất nhiều bộ phim, ánh mắt rất sắc bén, cảm giác cũng rất nhạy. Anh đoán trước đây có lẽ Đường Đinh Đinh từng thích Hoắc Thần Đông. Nhưng mà những tin tức hẹn hò của Hoắc Thần Đông dù cho anh chưa từng đọc cũng đã từng nghe nói không ít.
Anh ta không thích hợp với Đường Đinh Đinh (Lời của editor: Ồ, thế cơ à)
Lục Chi Hành bị chính ý tưởng lóe ra trong đầu mình dọa sợ. Anh hít một hơi, cầm ly rượu lên uống cạn, xem ra đầu óc không còn tỉnh táo nữa rồi. Lão Phùng quay sang nhìn anh, hỏi: "Ông làm sao thế?"
Lục Chi Hành đáp bâng quơ: "Không sao, tôi khát nước thôi."
Lão Phùng: "……"
Thôi kệ đi, trả lời lấy lệ thế này, ông đây nhịn.
Tối hôm đó là ngày quay cảnh hôn, khi chuẩn bị bắt đầu quay, Hoắc Thần Đông giữ chặt tay Đường Đinh Đinh, trong lòng hơi khó chịu. Anh nhìn thẳng vào cô, hỏi: "Em thực sự muốn dành nụ hôn đầu tiên cho phim ảnh như thế sao? Không hối hận à?"
Đường Đinh Đinh nhìn anh ta, tâm tình phức tạp. Lúc trước khi cô còn khao khát được ở bên anh ta, đương nhiên cũng từng nghĩ tới chuyện thân mật với anh, ví dụ như nụ hôn đầu tiên. Cô thậm chí còn từng ngu ngốc đến độ đêm sinh nhật hôm đó chạy đi tìm anh, muốn học theo Đường Hinh, dùng một nụ hôn để buộc mình lùi lại phía sau.
Thế nhưng hiện thực càng tàn khốc hơn. Cô cười đáp: "Em không có gì để hối hận cả. Chỉ là nụ hôn đầu tiên thôi mà."
Cảnh quay chính thức bắt đầu.
Hoắc Thần Đông đứng ngoài cửa quan sát vài phút, từ máy quay thấy Đường Đinh Đinh thực sự quay cảnh hôn, bỗng nhiên thấy cổ họng nghẹn lại. Anh cụp mắt, xoay người rời đi, dựa vào cạnh cửa hút mấy điếu thuốc.
Tàn thuốc rơi đầy đất.
Chờ tới khi nghe tiếng hô "Qua" của Lục Chi Hành, anh mới nở nụ cười tự giễu rời đi.
Lục Chi Hành biết đây chỉ là quay phim nhưng đến khi thực sự bắt đầu diễn, trong lòng cũng không thấy dễ chịu. Mới quay được ba lần, thực sự không đạt tới mức độ anh mong muốn thế nên khi anh hô "Qua", ngay cả Đường Đinh Đinh cũng thấy bất ngờ.
"Nghỉ ngơi một lúc rồi quay tiếp."
Đường Đinh Đinh ngượng ngùng, chạy vào nhà vệ sinh rửa mặt, tới khi quay lại nhờ chuyên viên trang điểm dặm lại lớp phấn. Đường Hinh hơi lo lắng nhìn cô, đứng bên cạnh nhìn, hạ giọng hỏi: "Em không sao chứ?"
Đường Đinh Đinh lắc đầu: "Không sao ạ."
Thực ra cô chỉ căng thẳng vì phải đối diện với máy quay, đối diện với đạo diễn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!