Chương 8: Đây đều là lính của anh đó!

Gã tóc đỏ nhíu mày, lùi lại nửa bước, "... Gì đấy?"

Xung quanh ai nấy đều trừng mắt giận dữ, la ó lên án:

"Là nó đó! Cái nhúm tóc nhuộm ấy không thể sai được."

"Cái bài 'Gửi cho những kẻ đến sau' kia thật sự quá mất dạy —"

"..."

Gã tóc đỏ cuối cùng cũng hiểu được lý do. Nhưng rất nhanh hắn lại vênh mặt trở lại, hắn nhìn quanh một lượt, "Đúng, là thằng này để lại đó. Hôm nay mấy người cũng đã nghe phát thanh rồi phải không? Trong căn cứ cấm ẩu đả, mấy người làm gì được tôi hả?"

Đám đông nhìn cái bản mặt chảnh chọe đó, tay chân ngứa ngáy nhưng cố nhịn.

Đúng lúc này, Kỳ Hòa khẽ cất tiếng, "Chỉ một bên ra tay thì đâu gọi là ẩu đả, cả hai bên cùng ra tay mới gọi là ẩu đả."

Nói rồi cậu mở cuốn [Sổ tay căn cứ] ra, chỉ chỉ dòng chữ bên trong.

Gã tóc đỏ thoáng sững người.

Người xung quanh cũng sửng sốt theo.

Giây sau, Mạc Giai Ngôn đang ở gần đó nhất liền búng người lên, lấy tốc độ nhanh như chớp giáng thẳng một cú xuống đỉnh đầu gã tóc đỏ: "Ăn một đấm của bố mày này!!!"

"Bonk!"

"Á đcm, cô —"

Gã tóc đỏ ôm đầu, đau đến mức nước mắt cũng ứa ra. Muốn đánh trả nhưng lại sợ biến thành "ẩu đả"...

Đám đông cũng lập tức hoàn hồn, ùa lên.

Giữa những cú đấm cú đá dồn dập, Kỳ Hòa lặng lẽ lùi ra phía sau, gấp cuốn sổ nhét lại vào túi: Qua hôm nay chắc luật sẽ bị sửa thôi. Nhưng không sao, quan trọng là mọi người đã kịp làm chuyện xấu rồi.

Diệp Di nhìn cậu một cái, định nói gì lại thôi.

Những câu mắng chửi đầy oán hận vang lên giữa chiến trường phía trước:

"Này thì khoe mẽ! Này thì tổ chức tiệc lửa trại!"

"Không phải mày còn gáy 'có giỏi thì đến giết tao đi nè' à? Còn 'hẹ hẹ' nữa chứ!"

Gã tóc đỏ sốc thì thôi: Hắn viết mấy câu đó hồi nào!?

Kỳ Hòa:...

Diệp Di:...

Hai người nghe một chập, lại nghe ra nội dung càng lố hơn:

"Không phải mày chê bọn tao là rác rưởi à?"

"Còn bảo siêu năng lực hệ lửa mới là đỉnh nhất, ha ha —"

Đáy mắt Kỳ Hòa khẽ giật giật.

'Gửi cho những kẻ đến sau' rốt cuộc đã bị thêm mắm dặm muối dài đến đâu rồi??

Cách đó vài bước, hai đồng đội của hắn mặt mày lo lắng. Gã to con nắm chặt khay đồ ăn, muốn cứu nhưng lại sợ biến thành "ẩu đả".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!