Hai bóng người lao thẳng về mục tiêu.
Kênh chat im lặng vài giây rồi bùng nổ một loạt tin spam: [Vl, vl, vlll!!!]
[Reset rồi!? Toàn bộ đều trở về con số 0!]
[Bảo sao lúc đầu 2 tên này thảnh thơi vãi í, thì ra "Hồi Quy" chính là kỹ năng khởi đầu mà Q rút được!]
[Kỹ năng bá vậy mà là màu xanh á?]
[Chắc do nó không phân biệt được bạn hay thù đấy, mày xem đi, ngay cả Phù Du Ca và Y Cốc cũng sống lại rồi kìa... 🥵]
[Cái loại không xác định này có được tính là bug không anh em?]
[Có khi á, đặt lên người khác thì là flag(1), chứ tới lượt GOAT lại thành bug.]
[1] Flag là dấu hiệu kích hoạt cho 1 sự kiện định sẵn trong game, vd như: giẫm lên cục đá, kích hoạt rơi vào hố bị tấn công, còn qua đến Kỳ Kỳ, cũng là rớt vào hố nhưng tránh được tấn công thì từ flag sẽ thành bug.....
Giữa cuộc thảo luận sôi nổi trên kênh chat, bóng dáng của Diêm Xuyên Bách lao vô rừng với tốc độ nhanh kinh người.
Anh bỏ qua tất cả các điểm vật phẩm trên đường đi. Thẳng tiến đến mục tiêu duy nhất: Chỗ đội Dạ Kiêu lần đầu nhặt được vật phẩm tím.
Nào có ai lại đi nhớ ba cái vị trí xuất hiện của vật phẩm ở ván đầu làm gì chứ. Hơn nữa địa hình trong rừng vốn đã khó định hướng rồi, dù có chơi lại thì cũng chỉ nhớ mang máng mà thôi.
Nhưng bọn họ thì khác.
Ngay khi ván trước vừa mở màn, họ đã ghi nhớ toàn bộ cột sáng ứng với tên đội và vị trí chính xác khi còn ở ngoài vòng rừng.
Thế nên anh chắc chắn sẽ tới nơi trước đội của Dạ Kiêu ——
Vài phút sau, Diêm Xuyên Bách dừng bước.
Giữa bãi đất trống trước mặt, quả nhiên có một hộp [Vật phẩm].
Nhưng anh không mở vội.
Ánh mắt Diêm Xuyên Bách hơi lạnh xuống: Mọi người sẽ dựa vào kinh nghiệm ván trước để lấy các vật phẩm ở gần nhất. Chỉ cần cột sáng chưa hiện, đội Dạ Kiêu nhất định sẽ tới đây.
Đúng lúc này, một tiếng sột soạt vang lên từ trong rừng. Kế đó một nhóm người liền xuất hiện, nhưng không phải đội của Dạ Kiêu.
Là đội Ô Sách cũng lần theo ký ức mò đến đây.
Đôi bên lại chạm mặt. Y Cốc đã sống lại, vừa thấy Diêm Xuyên Bách thì giật mình như gặp phải đại địch.
Giữa bầu không khí căng như dây đàn ấy, Diêm Xuyên Bách từ tốn nhìn sang họ, "Tôi có người cần phải giết nên giờ không muốn đụng độ với các người."
Mặt mày Ô Sách tối sầm xuống, vũ khí đã chĩa về phía anh.
Đột nhiên, Diêm Xuyên Bách nở một nụ cười bâng quơ, "Ván trước không giết các người là vì không cần thiết."
Không phải không giết được, mà là vì không cần thiết.
—— Bởi vì biết điểm sẽ reset và người chơi bị loại cũng sẽ sống lại, nên chỉ lấy đúng thứ mà mình cần thôi.
Nhận ra điều đó khiến Ô Sách nổi hết da gà da vịt.
Đội của Q từ đầu đã phối hợp với nhau rồi.
Ô Sách chỉ mất hai giây để cân nhắc giữa lợi và hại, sau đó hắn trừng mắt nhìn Diêm Xuyên Bách, rồi dẫn toàn đội rút lui, "Rút, vẫn còn vật phẩm khác nữa."Bọn họ mới vừa rút đi, thì ở một bên khác lại vang lên tiếng động.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!