Chương 60: Kết cục IF

Gần đây trong các cộng đồng game lớn bùng nổ một tin vô cùng trọng đại:

—— 『Q』, người biến mất hai tháng trước đã quay lại.

So với việc gọi đó là một ID, thì『Q』giống như một ký hiệu hơn.

Bất kể là cộng đồng game nào: Từ game thực tế ảo, sinh tồn hoang dã, game CS hành động, đến game nhập vai hay mô phỏng kinh doanh... Thậm chí cả game giải đố bằng chữ kiểu pixel thì đều có dấu chân của『Q』in qua.

Người ấy chính là một huyền thoại trong giới game tester.

Đồng thời, cứ mỗi lần phá vỡ kỷ lục cao nhất trong game nào thì đối phương đều dứt áo ra đi ngay và luôn, chuyển sang test con game khác. Chỉ để lại một nhóm fanboy fangirl và một đám người chơi nghiến răng nghiến lợi.

Mà hiện giờ trên diễn đàn game lớn nhất, một topic đã bùng nổ: [Ê ê ê『Q』online kìa mấy mom ơi!!!]

"Vãi thật! Là thiệt nè, 3 phút trước."

"Hai tháng không thấy hó hé gì, còn tưởng『Q』giải nghệ hay có chuyện gì rồi chứ."

"Chẳng phải hồi trước ai cũng đồn đoán tên ấy gặp chuyện sao? Nghe bảo là khối lượng công việc quá lớn, sức khỏe lại giảm sút. Dù sao trước đó nửa năm cũng đâu có thấy tham gia game offline nào đâu."

Ngay lập tức, lại có một bài topic khác b*n r*:

[Tin hot! Trên website chính thức của "game thực tế ảo CSl.B":『Q』đã đăng ký tham gia mùa giải mới nhất vào phút chót!]

"Clm!!!"

"Tao lỡ đặt cược hết vào đội khác mịa rồi, giờ ai cho đổi nữa!!! 😭"

"Còn tin khác chấn động hơn nữa nè! Nhìn thông tin lập đội đi kìa —— Lần đầu tiên『Q』lập đội với người khác, là đội hai người đó!"

Khắp các nền tảng đều đang thảo luận rầm rầm rộ rộ.

Trong khi đó, tại một căn hộ ở trung tâm thành phố C.

Một chàng trai trẻ mặc một chiếc áo vải cotton lạnh thoải mái, tay áo tùy ý xắn lên đến cánh tay đang ngồi trên sô pha. Đối diện là người đàn ông cao lớn đang chống hai tay bên hông cậu, chiếc áo ba lỗ ôm lấy thân hình rắn chắc, làm nổi bật lên đường nét uyển chuyển của anh.

Diêm Xuyên Bách cúi người sấn tới sát cậu, rồi nghiêng đầu hôn lên vành tai Kỳ Hòa, "... Quần áo của em hơi nhỏ so với anh đấy."

Hơi thở ấm nóng thật quyến rũ trong đêm tối.

Kỳ Hòa thở hổn hển, đẩy nhẹ sườn mặt của anh ra một chút, "Bớt đi nghe, anh vừa mới tới đây thôi đó."

Diêm Xuyên Bách lại kh* c*n v*nh t** cậu một cái, rồi mới ngồi lại đàng hoàng xuống ghế sô pha bên cạnh.

"Hệ thống đã xử lý xong thân phận cho anh rồi."

Ánh sáng từ màn hình phản chiếu vào mắt Kỳ Hòa, cậu cúi đầu dùng điện thoại đăng ký thông tin cho Diêm Xuyên Bách.

— Không ngờ cậu thật sự có thể quay trở lại đây.

Ngày tận thế đã kết thúc sau 30 năm kể từ khi nó bùng nổ.

Bằng sức sống mãnh liệt và kiên cường, toàn cầu đã hoàn tất xong việc tự thanh lọc. Sau đấy Diêm Xuyên Bách tiếp nhận chức thượng tướng và thiết lập lại trật tự quản lý mới.

Còn cậu thì thành lập một học viện quân sự tối cao, giữ chức hiệu trưởng và đào tạo thêm thế hệ quân đội tiếp theo.

Hai người họ làm việc cho đến khi nghỉ hưu.

Khi bước vào tuổi xế chiều, Kỳ Hòa bắt đầu tự hỏi liệu mình có thể trở về thế giới cũ được hay không.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!