Chương 48: Phương án dự phòng

Kỳ Hòa gần như không kiềm lại được mà bị hấp dẫn.

Cậu trả lời: [Được.]

Sau đó cậu cất máy liên lạc rồi lên thẳng tầng sáu.

Cả tầng sáu hình như có hơi trống trải một chút.

Phòng huấn luyện số hai mới được xây nằm sát ngay phòng số một. Kỳ Hòa đi qua hành lang, lúc ngang qua phòng số một thì bất ngờ thấy trên cửa dán thêm một câu nhắc nhở:

[Cấp 3S trở lên cấm vào nhá ~ Tinh^^]

"..."

Kỳ Hòa buông ra một tiếng thở dài, "Một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng."

Nói xong, cậu lại nhớ đến hệ thống đang gửi tạm ở chỗ Du Thiên Tinh, thế là cũng dừng than thở mà đi về phía phòng bên cạnh.

Phòng huấn luyện số hai, cánh cửa trắng toát vẫn còn mới tinh.

Cậu giơ tay quẹt thẻ ở chỗ nhận dạng.

Bên trong đã có một bóng người cao lớn thẳng tắp đứng đợi sẵn, nghe thấy tiếng động Diêm Xuyên Bách hơi nghiêng người, quay đầu lại nhìn. Đôi chân thon dài bọc trong chiếc quần quân đội, thân trên đổi sang một cái áo bó ngắn tay, dây đeo chiến thuật được siết gọn trước ngực.

Anh đã đeo xong găng tay, nhìn Kỳ Hòa cười một cái.

Đáy mắt anh như chứa đựng một lưỡi câu sáng loáng, sắc bén và chói lọi móc thẳng vào tim Kỳ Hòa.

"Em đến rồi à?"

Tim Kỳ Hòa bỗng đập nhanh hơn, cậu sải bước đi vào.

Cánh cửa trắng đằng sau khép lại.

Cậu nhấc dây đeo chiến thuật bên cạnh đó lên, cài hai ba cái đã mặc xong, một tay lên đạn, quay đầu lại dứt khoát, "Dô."

Gần như ngay lúc cậu vừa dứt câu.

Vù! Cả phòng huấn luyện lập tức bị băng sương phủ kín.

Ánh mắt Diêm Xuyên Bách trong khoảnh khắc đó đã thay đổi.

Cơ thể anh như một con báo săn bùng nổ phóng tới Kỳ Hòa, giương súng bắn thẳng, đoàng! Kỳ Hòa theo phản xạ bật người né đi, nhưng chân dưới lại bị kéo mạnh giật ngược trở lại—

"!"

Những sợi dây leo to bằng cổ tay đã trói chặt lấy hai chân cậu.

Bàn chân cậu trượt trên mặt băng, thân thể cũng ngay lúc đó lảo đảo một cái, giây sau Diêm Xuyên Bách đã áp sát tới trước mặt cậu. Một cú chưởng giáng xuống không chút nương tay, tim Kỳ Hòa giật thót một nhịp!

Cậu nghiêng đầu, luồng gió kèm theo từ cú chưởng sượt qua tóc cậu.

Mắt Kỳ Hòa rực sáng khi đón đòn tấn công ấy.

Cậu bắt lấy cánh tay Diêm Xuyên Bách, ổn định lại cơ thể rồi đồng thời dồn lực quật anh xuống —

Bịch rầm!

Trực tiếp quật cả người Diêm Xuyên Bách văng ra xa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!