Chương 41: Nút thắt kịch bản thứ tám.

Cậu nói với giọng điệu ra lệnh, đồng thời còi cảnh báo cũng lập tức im bặt. Bảng trừng phạt biến mất, chỉ còn lại bảng nhiệm vụ được kích hoạt cùng lúc ấy.

Bên cạnh truyền đến một tiếng, "Được."

Sau đó Diêm Xuyên Bách lại hỏi cậu, "Còn cậu thì sao?"

Thời gian gấp gáp, Kỳ Hòa chỉ suy tính chừng hai giây rồi dứt khoát nói, "Anh đi trước đi, chuyến này tôi không đi cùng anh được."

Câu vừa nói xong thì Diêm Xuyên Bách có hơi ngẩn ra một chút, đến cả Du Thiên Tinh cũng bất ngờ quay sang nhìn cậu: Chẳng phải nói là không thể rời xa nhau sao?

Kỳ Hòa bổ sung thêm, "Tôi sẽ đến tìm anh sau."

Diêm Xuyên Bách nhìn cậu một giây, khẽ gật đầu, "Ừm."

Trực thăng và đội cứu viện đã sẵn sàng chờ lệnh, anh nói xong thì xoay người sải bước rời đi.

Bước chân dồn dập cuốn theo một luồng gió rồi biến mất ở cuối hành lang.

Du Thiên Tinh nhìn Kỳ Hòa, đầu óc thiên tài của hắn vào giờ phút này cũng không tài nào hiểu nổi, "Cậu cũng muốn đi thì sao không đi cùng cậu ấy luôn đi?"

Kỳ Hòa không giải thích nhiều, "Tôi còn có chút việc cần phải giải quyết."

Nói xong cũng tạm biệt Du Thiên Tinh, đi xuống lầu.

Hệ thống lập tức ló đầu ra, cũng rất chi là khiếp sợ: [Lần này ngài không bám theo Diêm Xuyên Bách nữa à?]

"..." Kỳ Hòa dịu giọng đáp, "Mày nói cứ như thể tao là b**n th** ấy."

Cậu bước nhanh xuống cầu thang, trong đầu lại vang lên giọng của hệ thống: [Cốt truyện mấu chốt đã kích hoạt rồi, sao ngài không đi theo ảnh luôn đi?]

Kỳ Hòa, "Chẳng phải còn tận hai ngày nữa à? Trong lúc đó không cần thiết phải kè kè theo ảnh đâu."

Đây là lần đầu tiên 'cốt truyện mấu chốt' trùng với cốt truyện chính.

Ánh mắt cậu hơi chững lại, trong hai giây vừa rồi cậu đã có một dự đoán táo bạo: Vai diễn "nhân vật hy sinh" của cậu ngoài việc liên tục tìm đường chết và không ngừng gây thêm rắc rối cho Diêm Xuyên Bách, ắt hẳn còn một mắt xích quan trọng có thể ảnh hưởng đến kết cục cốt truyện -

Và thông qua lần kích hoạt này, cuối cùng cậu cũng đã tìm thấy nó.

Hệ thống không đồng tình: [Ngoài việc làm theo kịch bản thì hai ngày tới ngài còn bận cái gì được chứ?]

Kỳ Hòa không trả lời.

- Chính là hai ngày này.

Hai ngày này được sắp xếp rất khéo, cá chắc không phải là do cậu nghĩ nhiều...

Chỉ vài bước cậu đã ra khỏi viện nghiên cứu.

Ánh nắng chói chang rọi thẳng xuống đỉnh đầu, Kỳ Hòa đổi sang chủ đề khác, "Kịch bản nhảy ra lúc nãy ấy, mày chiếu lại cho tao xem đi."

[Ò, dạ được.]

Hệ thống chiếu lại đoạn kịch bản vừa rồi mà cậu chưa kịp xem:

[Thành phố F bị loài biến dị bao vây, Diêm Xuyên Bách đại diện căn cứ I được phái đi chi viện. Mà ở căn cứ I, danh tiếng của cậu đã nát bét lắm rồi, lúc này căn cứ ẩn số III lộ diện, cậu chợt nảy ra một ý định...]

[Nếu đã không thể bám víu vào Diêm Xuyên Bách được nữa, vậy liệu cậu có thể đến căn cứ khác, thay tên đổi dạng để sinh ▇▇▇▇]

Kỳ Hòa khựng lại, không nhịn được mà buột miệng nói, "Dừng."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!