Chương 27: Chiến thuật phi thường

Xe lao thẳng ra khỏi căn cứ.

Lớp băng do Diêm Xuyên Bách tạo ra kéo dài hơn cả một cây số bên ngoài tường thành. Ra bên ngoài lớp băng, khu vực chiến đấu dần hiện ra.

Kỳ Hòa đạp thắng, dừng lại ở ngay rìa khu vực, sau đó mở cửa xe bước xuống.

Các dị nhân từ bốn phía cũng lần lượt vào vị trí.

Cậu đóng cửa xe cái rầm, tiếp đó ngước lên nhìn dãy rừng núi và con đường trước mặt. Như có làn gió nhẹ thổi qua cát, một cảm giác bồn chồn theo bản năng dâng lên từ đáy lòng, "Quan Thượng, còn cách bao xa nữa?"

Quan Thượng Thuần cũng vừa xuống xe, lập tức nhắm mắt lại cảm nhận, "Khoảng 500 mét..."

Kỳ Hòa nhìn chòng chọc phía trước, cất cao giọng, "Chuẩn bị chiến đấu."

Trận hình xung quanh đồng loạt "soạt" một tiếng điều chỉnh lại, tất cả vào trạng thái sẵn sàng nghênh chiến. Phía trên tường thành, toàn bộ hỏa lực cũng đồng loạt nhắm về phía khu vực chiến đấu.

Trong khoảng lặng nghẹt thở ấy, giọng Quan Thượng Thuần bỗng vang lên, "Tới rồi!"

Tiếng sột soạt sột soạt áp sát tới, ngay giây sau. ẦM!!!

Những dây leo khổng lồ phá đất trồi lên ngay trước mắt mọi người! Chúng như những xúc tu vung vẩy trong không trung. Đồng tử Kỳ Hòa hơi co lại, trong mắt phản chiếu vô số thực vật biến dị với đủ loại hình dáng quái đản: Có cái đầy răng miệng, có cái bọc giáp cứng, có cái sau khi trồi lên còn đang tiếp tục phân tách sinh trưởng ——

Có lẽ chúng đã không thể gọi là "thực vật" nữa rồi.

Trong đầu cậu hiện lên một cụm từ khi kịch bản vừa mới nhảy ra: Loài biến dị.

Cảnh tượng trước mắt khiến da đầu người ta tê rần.

Ngay khi nhánh dây leo biến dị cao cả chục mét sắp bổ xuống, Kỳ Hòa giơ tay đè mạnh một cái. Phịch! Chớp mắt đã làm giảm đà tấn công của nó, tiếp theo mau chóng hạ lệnh:

"Dị nhân hệ phòng thủ ra tuyến đầu! Hệ cận chiến rút về phía sau! Hệ khống chế bắt đầu tấn công! Hỏa lực trên tường tập trung bắn phía sau khu vực."

Hàng loạt đòn tấn công đồng thời ập tới.

Kỳ Hòa vừa kiểm soát cục diện vừa quan sát kỹ đám dị chủng đang ồ ạt tràn lên, "Chúng đến đây bằng cách nào vậy?"

Quan Thượng Thuần tập trung cảm nhận, sắc mặt hắn dần tái đi, "Thật ra gọi là 'đến' cũng không đúng lắm. Bởi vì trong phạm vi mười mấy dặm, tất cả bộ rễ dưới lòng đất đã liên kết lại, tầng tầng lớp lớp truyền chất dinh dưỡng và năng lượng cho nhau, giúp mấy cái cây biến dị gần căn cứ tiến hóa để đủ sức xâm nhập vào căn cứ."

Kỳ Hòa khẽ hít sâu một hơi.

Lớp băng của Diêm Xuyên Bách tạm thời ép được phần lớn dị chủng trồi lên mặt đất, nhưng chắc chắn vẫn sẽ có một số ít lọt vào được căn cứ.

Cậu lập tức gọi cho Diêm Xuyên Bách.

Giọng nói trầm thấp nhanh chóng vang lên, "Sao vậy?"

"Là dây leo biến dị, cấp cao, đã tiến hóa." Kỳ Hòa tóm tắt tình hình, "Hơn nữa còn đủ sức công phá căn cứ."

Một trận chiến hỗn loạn đang diễn ra trước mắt cậu.

Cậu vô thức phân tâm vài giây để suy tính, nhưng ba giây sau bên kia đã truyền lại một chữ duy nhất, "Được."

Giọng nói trầm ổn, khiến người ta cảm thấy an tâm.

Kỳ Hòa khựng lại một thoáng, rồi hoàn toàn giao tuyến sau cho Diêm Xuyên Bách, còn bản thân thì tập trung đối đầu phía trước...

Bên trong căn cứ, Diêm Xuyên Bách ngắt liên lạc.

Du Thiên Tinh vẫn đang duy trì tư thế cầu nguyện, dò hỏi, "Tình hình sao rồi?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!