Chương 26: , chương 19 cont

Đại Hưởng đang nói trong máy liên lạc: "Công tắc đèn điện tôi ấn rồi, không sáng. Thạch Đầu, anh đi về phía đông, ở đó có vách đứng ngăn cách chỗ nằm với cửa sổ, tầm nhìn tốt hơn chút, lại có nơi che chắn".

"Biết rồi."

"Tôi thu được ba linh hồn", đây là lời của Tiết Phi Hà: "Chỗ này lớn hơn so với tưởng tượng của tôi, bên trong tối không thấy gì, thời gian của chúng ta sợ là không đủ

". Chúc Tiểu Tiểu dừng bước, nghĩ lại, bản đồ kiến trúc cho thấy dưới tầng hầm có phòng cấp điện, nếu như ở đây cung cấp điện bình thường, mà công tắc đèn điện không dùng được, vậy có lẽ là do máy phát. Cô lấy điện thoại ra nhìn lại bản đồ, hỏi:"Chu Duệ, hệ thống cung ứng điện ở chỗ này bình thường không?".

"Cung ứng bình thường", Chu Duệ nhanh chóng trả lời.

"Vậy tôi đi xem nguồn điện trước, như vậy mọi người hành động cũng có thể dễ dàng hơn một chút.

"Chúc Tiểu Tiểu vừa nói vừa chạy về hướng phòng điều phối điện. Đang chạy, đột nhiên có một luồng gió u ám phủ tới, bóng dáng của hai linh hồn ập đến, Chúc Tiếu Tiểu liền lăn sang một bên, né tránh sự tấn công cùa bọn chúng."Đoàng đoàng", hai phát súng, đạn bùa đã bắn trúng hai linh hồn này.

"Tôi bắt được hai con rồi."

Lời này vừa mới nói xong, cô liền cảm thấy phía sau lưng truyền đến một luồng khí hôi thối, tiếp sau, yết hầu tắc nghẹn, cổ bị thứ gì đó siết chặt.

Đèn pin cầm tay cùa Chúc Tiểu Tiểu lăn xuống đất, cô cố gắng sờ lên cổ đang bị siết chặt, lại sờ được một cuộn tóc lớn. Cô xoay tay hướng đến phía sau mình nổ súng, cánh tay cũng lập tức bị cuốn lại, sau đó đột nhiên cả người bị tóc cuốn lấy từng vòng từng vòng.

Chỗ tóc đó dài dần ra, cuộn chặt quanh người cô, kéo xuống đất.

Chúc Tiểu Tiểu sợ hãi, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, cảm giác lúc đầu bị Trì Lệ Phân tấn công suýt nữa mất mạng như đã quay lại một lần nữa. Cánh tay cô rất đau, súng rơi xuống đất, cả người bị cuộn tóc kéo vào trong bóng tối.

Chiếc đèn pin ở phía xa soi tới thứ ánh sáng yếu ớt, mà bản thân cô lại chìm đắm trong bóng tối mịt mù, tối đến mức duỗi năm ngón tay ra cũng không nhìn thấy được.

Chúc Tiểu Tiểu khua khoắng chân tay, gắng sức vùng vẫy, chỗ tóc kia càng lúc càng nhiều, càng cuôn càng chặt. Mặt Chúc Tiểu Tiểu đều bị đám tóc cuộn kín lại, cô đau đớn vạn phần, không vùng thoát ra được, vô thức hét: "Boss…"

"Ừ."

Cô lại nghe thấy tiếng Boss trả lời.

Chúc Tiểu Tiểu xốc lại tinh thần, Boss ở đây, Boss đang nhìn cô. Anh huấn luyện cô nhiều như vậy, cô đã quyết tâm nhất định không làm anh mất mặt.

Chúc Tiểu Tiếu cố gắng tĩnh tâm lại, không nghĩ đến Trì Lệ Phân nữa, không nghĩ đến những chuyện đáng sợ nữa, cô nghĩ đến Boss, nghĩ đến mỗi một bản lĩnh anh dạy cho cô. Cô tự cổ vũ mình, những thứ cô học được, toàn bộ đã trở Iại trong đầu.

Chúc Tiểu Tiểu niệm chỉ quyết, nhanh chóng đọc chú tỉnh hồn.

Cô tập trung ý chí, vận dụng hết sức mạnh tinh thần, "bùm" một tiếng, những sợi tóc quấn lấy cơ thể cô đột nhiên biến mất toàn bộ trong nháy mắt.

Chúc Tiểu Tiểu nhảy phắt dậy, trong bóng tối, thứ mùi trên cơ thể ác linh kia luồn qua phía bên trái. Chúc Tiểu Tiểu vừa hất tay, dây trói hồn bay ra, đáng tiếc lần bắn này không trúng.

Nhưng cô cùng lúc niệm chú, một bùa sáng phóng đi, dây trói hồn giống như có linh lực, cùng với bùa sáng truy đuổi ác linh.

Chúc Tiểu Tiểu giơ tay thúc mạnh vào bùa sáng, dây trói hồn dựa vào ý niệm của cô cũng xoay chuyển một vòng, lần này cuốn chặt lấy cái gì đó, nhè nhẹ phát ra ánh sáng đỏ.

Bình dần hồn của cô cùng lúc đã phóng ra, trong chốc lát thu hồi ác linh kia lại.

Chúc Tiểu Tiểu thở phào một cái, nhanh chóng chạy đi nhặt đèn pin và súng bắn đạn bùa lên, sau đó quay người chạy về phía phòng điều phối điện.

Cửa phòng điều phối điện không khóa, vừa đẩy cái đã mở ra, bên trong có không ít công tắc nguồn điện, Chúc Tiều Tiểu nhìn mà muốn hoa cả mắt, lớn tiếng nói: "Chu Duệ, tôi cần giúp đỡ

". Chu Duệ vừa nghe thấy đã hiểu, vội trả lời:"Cô dùng điện thoại quay phim".

"Được." Chúc Tiểu Tiểu mở điện thoại ra thu lại hình ảnh, Chu Duệ nhìn tình hình trong phòng điều phối điện, nhanh chóng nói cho cô nên bật công tắc nào.

"Cạch

"một tiếng, đèn điện trong khu thương mại sáng lên toàn bộ. Chúc Tiểu Tiểu được một trận hưng phấn, trong thiết bị liên lạc truyền đến tiếng nói lớn:"Kịp thời quá, mẹ kiếp, suýt chút nữa ông đây toi rồi

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!