Chương 15: (Vô Đề)

1

Thằng bạn thân của tôi bị một cô gái hại đến mức phải chuyển trường.

Nó cãi nhau một trận lớn với bố mẹ, vượt cả ngàn cây số để chạy đến tìm tôi.

Chuyện gì thế? Tôi hỏi nó.

"Làm sao tao biết, con bé đó viết tao vào nhật ký, mẹ nó làm loạn lên tận trường." Nó ngã phịch xuống sofa, cả người trông rất thảm hại.

Viết gì? Tôi chưa từng thấy nó buồn đến thế.

"Còn có thể viết gì, chắc là thích tao?" Nó vò đầu bứt tóc, vẻ mặt vô cùng bực bội.

"Cậu ấy thích mày? Không phải mày nói cậu ấy là anh em tốt của mày à?" Tôi kéo nó vào phòng tắm, râu ria nó còn chẳng thèm cạo. Một cô gái thôi mà sao nó lại thành ra thế này.

"Nhẹ tay thôi. Bố tao đánh tao đau c.h.ế. t đi được..." Nó khó chịu phản đối,

"Là anh em tốt, nên tao mới phiền. Tao đâu có thích cậu ấy, giờ tao phải làm sao?"

... Tôi sững người một lúc.

"Vậy tức là, không phải vì bố mày đánh mà mày phiền, mà là vì cô ấy thích mày, nên mày phiền?"

Nó đúng là đồ không biết phân biệt nặng nhẹ, chẳng rõ đâu là trọng điểm.

Cô gái ấy tôi biết, tên là Trần Viên Viên.

Cô ấy làm bạn thân với Chu Duy hơn chục năm, trong những câu chuyện của nó, cái tên được nhắc đến nhiều nhất chính là cô ấy.

"Cô ấy là anh em tốt của tao, siêu thú vị, cao ráo, mắt to, còn siêu mạnh nữa..."

Tôi thầm nghĩ, mắt to, cao ráo, siêu mạnh... Xin lỗi, tôi thật sự không thể tưởng tượng nổi một cô gái như vậy trông sẽ ra sao.

Chẳng phải là quái vật à?

"Kiếp sau tao với cậu ấy cũng phải làm anh em tốt, chờ khi tụi mình ba đứa gặp nhau, chúng ta sẽ kết nghĩa đào viên."

Mỗi lần nó nhắc đến Trần Viên Viên, ánh mắt đều sáng rực.

Những lúc như vậy, tôi chỉ im lặng không nói.

Bạn của nó, tại sao tôi phải kết nghĩa, nó bị bệnh à. Đúng là đầu óc đơn giản.

Nó tắm xong bước ra, mắt đỏ hoe vì khóc.

Tôi giật cả mình!

"Chu Duy, mày có phải đàn ông không, chút chuyện này mà cũng khóc à?"

Tôi thật sự không chịu nổi nó.

Văn Tu... Nó khóc sụt sùi hỏi tôi,

"Nếu Viên Viên mãi không quên tao, mà tao lại không thích cô ấy, thì phải làm sao?"

"Giờ tao chuyển trường rồi, nếu ngày nào Viên Viên cũng nghĩ đến tao, cậu ấy sẽ rất buồn đúng không? Cậu ấy phải làm sao đây?"

Tôi thực sự cạn lời.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!