Chương 11: (Vô Đề)

25.

Trước khi Hạ Hạ đi du học, cậu ấy hẹn mọi người cùng leo núi Nga Mi.

Chu Duy là người đề xuất.

Cậu ấy nói muốn cùng bạn thân đứng trên đỉnh núi, chào đón bình minh, ôm lấy tương lai.

Sao Chu Duy không đi làm nhà văn nhỉ?

"Có lẽ chỉ có ba chúng ta thôi, Văn Tu có thể không đến được, ba mẹ cậu ấy muốn sang Mỹ một chuyến, xem trường học của cậu ấy rồi thuê nhà luôn."

Ồ.

"Văn Tu đúng là cục cưng của gia đình."

"Ba mẹ Văn Tu chỉ cưng chiều về sinh hoạt thôi, nghe nói họ không muốn cậu ấy đi du học chút nào, chỉ muốn cậu ấy về tiếp quản công ty gia đình, nhưng cậu ấy không chịu, mọi thứ đều làm theo ý mình." Chu Duy quả nhiên rất hiểu gia đình Văn Tu.

"Cậu thì sao? Không định học cao học hoặc đi du học à?" Tôi hỏi Chu Duy.

"Không, tớ không có tham vọng đó. Có lẽ tớ sẽ tốt nghiệp rồi đến Tô Châu, ở đó có một khu công nghệ cao."

Tô Châu?

Ừ, sao vậy?

"Tớ định thi vào Đại học Tô Châu." Trong lòng tôi dâng lên chút vui mừng.

Chuyện tôi thi vào Tô Châu, tôi chưa kể cho ai biết cả, nên khi nghe Chu Duy nói vậy, tôi cảm thấy như đó là duyên số đã được định sẵn.

"Cũng trùng hợp quá nhỉ, chẳng lẽ cậu crush tớ đấy à, Tiểu Viên Viên?"Chu Duy ngồi trên xe quay đầu lại, nhéo má tôi.

Cậu nghĩ nhiều rồi.

Tôi gạt tay cậu ấy ra.

"Cậu không thi Bắc Đại, mẹ cậu có biết không?"Hạ Hạ cười hỏi tôi.

Không biết.

"Lợi hại thật, cuối cùng cậu cũng biết phản kháng rồi. Mẹ cậu mà biết, chắc tim không chịu nổi mất."Hạ Hạ cười gian nhìn tôi.

"Không còn cách nào khác."

Tôi bĩu môi.

Tôi không thể sống cả đời vì bố mẹ.

"Viên Viên, thấy cậu cuối cùng cũng có dũng khí sống cho chính mình, tớ thật sự mừng cho cậu."

"Cậu đừng nói cứ như sinh ly tử biệt thế... Buồn nôn ch. ết đi được." Miệng thì mắng đấy nhưng trong lòng tôi lại rất cảm động.

Lên đến núi Nga Mi, chúng tôi tìm một khách sạn suối nước nóng để nghỉ chân.

Tối hôm đó, khi chúng tôi đang ngâm mình trong suối nước nóng thì Văn Tu xuất hiện.

Cậu ấy mặc áo choàng tắm, dáng người săn chắc với cơ bắp cuốn hút, mái tóc hơi nâu, dài vừa đủ che mắt.

"Sao cậu lại đến đây?"Chu Duy lập tức phấn khích, nhường chỗ cho Văn Tu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!