Edit: Ashe
Thái Hòa năm thứ ba, đoàn xe trùng trùng điệp điệp đã đến bên ngoài Nhã Minh thành.
Thị vệ đeo đao nói muốn gặp phu thê tướng quân.
Lát sau, cổng thành mở ra, một phu nhân mỹ mạo đi ra, hỏi: "Từ đâu tới?"
Thị vệ chắp tay về hướng đông, đáp: "Hôm nay có lệnh, chúng thần tới đón phu thê tướng quân vào cung."
"Hừ." Phu nhân xinh đẹp nói, "Tiểu tử Hồ Cầu này, mơ mộng làm rồng."
Thị vệ đứng bên cạnh tên quan viên hỏi: "Ngươi là ai? Dám bất kính với hoàng thượng!"
"Ngươi rất oai phong nhỉ." Phu nhân xinh đẹp quay người lại, liếc bọn họ, nói. "Đóng cửa đóng cửa, để bọn họ ở đây chờ!"
Viên quan vừa muốn quát nàng vô lễ, cẩn thận nghĩ lại, nhìn thoáng qua chiếc xe sau lưng, ko dám lên tiếng.
Hoàng thượng cũng không lên tiếng, xem ra người vừa rồi đích thị là người nhà hoàng thượng.
Lúc cửa thành khép lại, trong xe truyền ra một tiếng: "Kiểu Kiểu cô cô, nhiều năm không gặp, cô cô lại trở nên hung hữ hơn rồi."
Kiểu Kiểu cười cười, quay người lại nói: "Biết rõ ngươi trốn ở bên trong. Đã đến còn lén lén lút lút không gặp ta, muốn chờ ta dập đầu ba lần cầu xin bảy lần để ngươi đi ra nhìn ta một cái à?"
Hồ Cầu vén rèm xe, gõ gõ quạt xuống: "Con nào dám."
"Con chỉ muốn cho mọi người bất ngờ." Hồ Cầu đi lên trước, nhìn Kiểu Kiểu, cong mắt cười, "Kiểu Kiểu cô cô sao không thay đổi chút nào nhỉ? Muội muội con đâu?"
Năm Hồ Cầu đăng cơ, Kiểu Kiểu sinh ra một đứa con gái, gọi là Táo Đỏ.
Kiểu Kiểu: "Ở nhà bú sữa, còn nhớ bà vú của ngươi không? Vú nuôi của Táo đỏ là con gái bà ấy."
"Con phong cho muội ấy làm huyện chủ."
"Tỉnh lại đi." Kiểu Kiểu liếc hắn, "Càng ngày càng điên."
"Phụ mẫu con đâu?"
"Tìm phụ mẫu ngươi à…" Kiểu Kiểu nhất định không nói.
"Con hiểu rồi." Hồ Cầu bái một cái, cung kính nói, "Kiểu Kiểu cô cô, coi như nể tình trước kia cô làm chuyện xấu con cũng không tố cáo, nói cho con biết, phụ mẫu con đang ở đâu đi."
"Hừ, phụ mẫu ngươi không thích ngươi làm Nhã Minh thành trở nên ào ào, nên trốn đến Tiểu Lâu Lan tìm yên tĩnh rồi, còn mang Nãi Cầu theo, ghen tị không?"
Hồ Cầu cười nói: "Ghen tị chết rồi, ai da, con thật khó chịu."
Đội ngũ của Hồ Cầu lại đến bên ngoài Tiểu Lâu Lan, Nãi Cầu đã sớm chờ ở bên ngoài.
Nó ngồi bên ngoài thềm đá Tiểu Lâu Lan gặm dứa hấu, bên cạnh chất đầy đủ loại đồ ăn vặt.
Thấy đội ngũ dừng lại mắt mặt mình, Nãi Cầu mới lau miệng, duỗi lưng một cái: "Ca, xin chào."
Hồ Cầu trốn ở trong xe kinh ngạc: "Ai mật báo cho đệ ta đã đến?"
"Huynh ở kinh thành động binh thay quân, phụ thân biết rõ huynh muốn lén lút trở về." Nãi Cầu nói, "Nước không thể một ngày không có vua, chờ bị đánh đi."
Hồ Cầu đành phải xuống xe: "Phụ mẫu đâu?"
"Trong nhà đấy." Nãi Cầu nói, "Chuẩn bị đồ ăn cho huynh rồi, đệ sẽ không có đãi ngộ này."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!