Edit: Diana
Tình Lan viết thư cho thái hậu để kể tin tốt là nàng có mang rồi, nhưng thư mới viết được một nửa, nàng lại cầm bút ngủ.
Bộ Khê Khách ở bên cạnh nghiêng người nhìn, thấy nàng ngủ rồi liền cười một tiếng, bỏ thư qua, nhẹ nhàng rút bút trong tay nàng, để nàng tựa lên vai mình.
Tình Lan ngủ không sâu, gật đầu một cái lại tỉnh. Mê man một hồi, nàng nói: "Vai cứng lắm, ta không muốn gối."
Mí mắt nàng nặng trĩu, vừa nói xong không bao lâu đã ngủ lại.
Bộ Khê Khách nhẹ giọng nói: "Được, được, vậy chúng ta đổi chỗ khác."
Hắn ôm Tình Lan vào ngực, vỗ lưng nàng, ngâm một tiểu khúc Hạ tộc. Cứ tưởng vậy nàng sẽ hài lòng, nhưng Tình Lan lại tỉnh, nêu ý kiến: "Cứng! Không thoải mái."
Bộ Khê Khách buồn cười, "Ngay cả ở đây cũng ngại cứng, vậy nàng còn nằm được ở đâu? Trên dưới người ta chỉ có ngực mềm mại nhất. Nàng nói đi, nàng muốn nằm đâu? Nằm trên giường nhé?"
Thật lâu sau Tình Lan mới nói: "Không muốn, cứ nằm ở đây thôi."
"Được." Bộ Khê Khách cười nói, "Tiểu cô nương nàng ngày càng nhiều ý kiến..."
Tình Lan hừ một tiếng rồi ngủ tiếp.
Bộ Khê Khách ôm nàng, cầm bức thư trên bàn lên, nâng bút viết tiếp giúp Tình Lan.
Tình Lan trong thai kì thích ngủ, làm gì cũng ngủ được, có khi đang ăn cơm vẫn có thể vừa cầm đũa vừa nhắm mắt ngủ.
Bộ Khê Khách thấy lạ, hỏi ma ma: "Chuyện này giải thích thế nào đây? Chẳng lẽ sắp sinh một đứa trẻ sẽ thích ngủ?"
Ma ma nói: "Giải thích gì đâu ạ, ai mang thai cũng đều vậy cả."
Bộ Khê Khách giễu cợt: "Ơ? Ta còn cho là người Hoàng Đô các ngươi chuyện gì cũng giải thích quy củ được nữa chứ."
Ma ma nghẹn lời, đợi tỉnh táo lại liền quyết định không tiếp lời Bộ Khê Khách nữa, vừa thu dọn thức ăn vừa lẩm bẩm: "A di đà phật, gần đây điện hạ thích ăn củ cải muối."
Bộ Khê Khách nói: "Là ta làm, rất hợp khẩu vị của nàng ấy."
Ma ma cầm đũa đến nếm thử một miếng, bảo những người bên cạnh ghi lại: "Là vị chua ngọt."
Bộ Khê Khách lại hỏi: "Ồ, vậy là có ý gì?"
Ma ma đáp: "Có thể đoán nam nữ ạ. Trước khi thai lộ ra, không thể xem hình dáng bụng, chỉ có thể suy đoán dựa trên sở thích ăn uống..."
Bộ Khê Khách nói: "Ta thấy hơn nửa không chuẩn rồi."
Hắn chỉ món củ cải muối mà nói: "Món này trước đây nàng ấy cũng thích ăn. Nếu ngươi muốn hỏi nam nữ thì chẳng bằng hỏi ta."
Ma ma lại nghẹn lời, thầm nghĩ: Hỏi ngài thì được gì? Ngài cũng không biết.
Bộ Khê Khách lấy đồ nghề xem bói, dọn từng món ra xong thì nói: "Hôm nay chúng ta suy một quẻ xem."
Ma ma dừng việc trong tay, khiếp sợ nhìn Bộ Khê Khách đốt cỏ thi*, điểm nước, đốt hương, dây đỏ cuốn quanh ngón tay, miệng niệm tiếng Hạ tộc mà bà ta không hiểu rồi xá lạy. Sau khi hương cháy hết, nước ở chính giữa bàn cát lộ ra hình dáng uốn lượn cong cong, hệt như long tường vu thiên**.
(*) cỏ thi: lá nhỏ dài lại có từng kẽ, hoa trắng hay đỏ phớt, hơi giống như hoa cúc, mỗi gốc đâm ra nhiều rò. Ngày xưa dùng rò nó để xem bói gọi là bói thi.
(**) long tường vu thiên: rồng bay lượn vòng trên không trung
Ma ma vội hỏi: "Sao rồi?"
Bộ Khê Khách nhìn chằm chằm vào hình đó, thật lâu sau mới nói: "Như Tô tiên sinh nói vậy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!