Edit: Diana
Bộ Khê Khách không dẫn nàng đến phủ công chúa mà đến phủ tướng quân ở Nhã Minh Thành.
Viện không lớn, cửa cũng không to, vật thưởng thức được là hai chữ "trung dũng" treo ở ngoài cửa lớn mà tiên đế tặng cho Bộ Cố.
Lúc Bộ Khê Khách kéo tay áo Tiêu Tình Lan qua cửa thì tất cả tướng sĩ canh gác được trang bị đầy đủ đều dựng thương lên, đuôi thương đập xuống đất, đồng thanh chào.
Tiêu Tình Lan chưa từng tận mắt thấy binh sĩ toàn thân khoác áo giáp ở khoảng cách gần ra sao, nàng tò mò nhìn trộm, không ngờ những binh sĩ kia cũng tò mò nhìn lại nàng.
Bộ Khê Khách thấy vậy liền lôi nàng về: "Đây là Hòa Uyển công chúa."
Các binh sĩ: "... Ồ."
Bộ Khê Khách lại nói: "Đây là phu nhân mà hôm nay ta đến Hạc Thành đón về."
"Thiếu tướng, tướng quân phu nhân!" Các binh sĩ ngẩn ra một lát rồi đồng thanh hô chào.
Nói công chúa thì không có tác dụng, nói phu nhân lại hiểu liền.
Tiêu Tình Lan dùng ống tay áo che nửa mặt, dè dặt trước cái nhìn chằm chằm của bọn họ.
Bộ Khê Khách nhân cơ hội này kéo tay nàng lại, dẫn nàng vào trong phủ.
Trên đường đi, chỉ cần gặp người khác, Bộ Khê Khách đều giới thiệu: "Chư vị nhớ kĩ nhé, đây là phu nhân của ta."
Nói mấy lần, Tiêu Tình Lan mới chỉnh lại: "Không hợp quy củ, chàng là phò mã."
Bộ Khê Khách cười: "Ở phủ tướng quân, nàng là phu nhân của ta. Đến phủ công chúa, ta lại làm phò mã của nàng. Thế nào, không đúng với quy củ của điện hạ?"
Tình Lan muốn trừng mắt nhìn hắn, nhưng chờ Bộ Khê Khách quay đầu mới dám làm.
Thế nhưng, hình như Bộ Khê Khách có mọc mắt sau lưng, hắn nói: "Vẻ thẹn thùng của phu nhân rất đẹp, ngay cả điệu trừng người khác cũng đặc biệt."
Tiêu Tình Lan không dám trừng hắn nữa, nàng lấy cây quạt ra che lấy khuôn mặt đang đỏ bừng vì xấu hổ.
Tiêu Tình Lan ngồi trên ngựa bị gió quật như điên một hồi, lúc này đầu cũng phản ứng chậm hơn.
Thẳng đến khi Bộ Khê Khách hiên ngang rảo bước dẫn nàng đến trước cửa nội đường, tuyên bố với đôi phu phụ một đang thay đồ, một đang uống trà bên trong: "Con đón phu nhân về rồi." Bấy giờ, Tiêu Tình Lan mới thảng thốt phát hiện ra đây là lần đầu nàng gặp phụ mẫu của Bộ Khê Khách.
Theo quy củ, Bộ Khê Khách phải đón nàng thẳng từ Hạc Thành về phủ công chúa ở Nhã Minh Thành, sau đó, phụ mẫu của Bộ Khê Khách, cũng chính là Đại tướng quân Bộ Cố và tướng quân phu nhân đến phủ công chúa chào hỏi, thân quyến còn lại trong phủ phải lần lượt tới quỳ lạy vấn an.
Có điều, kể từ khi Bộ Khê Khách cướp người ở ngoài Hạc Thành thì chỉ e những chuyện sau này không thể theo quy củ được nữa rồi.
Lực sát thương của câu nói này không lớn như tưởng tượng.
Hai vị trong nội đường chẳng qua chỉ hơi ngạc nhiên một chút. Hẳn là Đại tướng quân áng giờ, lúc này đang cởi khôi giáp, thay chính trang để chuẩn bị ra ngoại thành, còn tướng quân phu nhân ngược lại, bà đã chuẩn bị xong xuôi, đứng ở cạnh bưng trà uống.
Tiêu Tình Lan dời quạt đi, len lén nhìn.
Tiểu thái giám nói đúng, mà cũng không đúng.
Quả thật tướng quân phu nhân rất cao, cũng khỏe mạnh hơn các phu nhân ở hoàng đô một chút, nhưng vẫn giống nữ nhân bình thường, mũi không to hơn, mắt không dài hơn.
Ừm... Nhìn kĩ thì thấy tướng quân phu nhân rất đẹp, oai hùng hiên ngang, nghe nói trước khi gả đi, vị phu nhân này là thủ lĩnh Hạ tộc, cũng đã từng ra trận giết người Nguyệt Ngạn tộc.
Chẳng trách trông khí khái như vậy.
Mà Đại tướng quân Bộ Cố...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!