Chương 31: Đồng ý

"Anh Thịnh diễn rất thích hợp!"

"Nếu không phải anh Thịnh diễn mà đổi thành người khác, nhất định tao sẽ tranh giành".

"Có mấy bộ quần áo đó, không phải Nicky có cả tạo hình áo sơmi xanh lá và đồng phục à".

"Anh Thịnh ơi, anh diễn đi, em muốn xem!"

"Anh Thịnh!!! Em xin anh, em cầu xin hộ chị em cả trường mình đấy!"

Tiếng hô không dứt bên tai, Thịnh Uyên đặt sách từ vựng lên mặt bàn.

Cán sự văn nghệ của lớp đang có ý đồ bắt cóc đạo đức.

"Bạn Thịnh này, bạn là một phần tử của lớp học, bạn có nghĩa vụ phải đóng góp cho lớp, không được trốn tránh".

Lời ra khỏi miệng như công tắc ngắt âm thanh, cả lớp hoàn toàn yên lặng.

Hô hấp và tiếng ma sát rất nhỏ bình thường không mấy ai chú ý tới trở thành đội quân chủ lực của tiếng động trong phòng học lớp 6.

Một nửa chờ mong một nửa nghĩ mà sợ.

Bình thường trong lớp Thịnh Uyên không ngông nghênh kiêu ngạo, không cậy quyền cậy thế, tính tình thản nhiên. Lâu dần bạn học trong lớp đã dần hết sợ thân phận thiếu niên bất lương của cậu.

Thỉnh thoảng còn hài hước nói đùa với cậu.

Lớp học chia bàn thảo luận kịch liệt nên bàn ghế đã bị xô đẩy, dồn vào một đống san sát nhau. Chỗ ngồi bên cạnh Thịnh Uyên bỗng trống ra một khoảng lớn không có bàn ghế.

Hạ Chi Kỳ và một đám đàn em đứng sau lưng cậu.

Quả thật giống một con cáo dẫn đầu đám thú dữ mang tới cảm giác vô cùng áp lực.

Khí thế không thể bỏ qua.

Chỉ cần đại ca không mở miệng đám đàn em sẽ không tham dự làm ồn ào.

Kim An Châu tự giác không há mồm, mặc dù cậu ta cũng rất muốn xem.

Anh Thịnh, tình nhân 1 trong mộng của một đám nhóc 0 trường trung học phổ thông số 1, đến nằm mơ cũng phải lên nhóm chat kể cho nhau nghe.

Bình thường Thịnh Uyên không kiêu căng ngạo mạn nên vô hình biến thành kẻ không phô trương nhưng lại rất nổi bật.

Tuy thế cậu vẫn là người dùng nắm đấm bò lên được thành đại ca của trường trung học phổ thông số 1.

Đừng nói đến lớp 6, cả cái trường này đều phải nghe lời cậu.

Hiện giờ ép người ta lên diễn nếu như khiến cậu nổi giận thì không ai đoán nổi hậu quả.

Dù sao lần gần nhất cậu giận là lần Hạ Chi Kỳ bị thương, kết quả cơn giận đã lật đổ chức đại ca của Chử Vệ Thiên.

Cán sự văn nghệ cũng cảm thấy mình nói sai lời, kinh hồn bạt vía.

Thịnh Uyên nhìn phòng học đột nhiên yên tĩnh lại.

Sao không ai nói gì?

Cậu nâng gương mặt không khác gì yêu nghiệt của mình lên, nhìn cán sự văn nghệ: "Sao không nói gì nữa?"

Cán sự văn nghệ nơm nớp lo sợ, "Thịnh... bạn học Thịnh, nếu như bạn không muốn diễn cũng không sao, chúng tớ không ép bạn. Chẳng qua chúng tớ cảm thấy nhân vật này rất phù hợp với bạn, à... nó thật sự rất phù hợp với bạn nhưng cũng không đến nỗi nhất định phải ép bạn..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!