Chương 26: Kẹo Hồ Lô

Trịnh Tử Lộ miễn cưỡng vui cười, miễn cưỡng chào hỏi Dụ Tả Kim.

Nụ cười cứng đờ còn khó coi hơn cả khóc.

Mà Dụ Tả Kim vẫn sừng sững như núi đứng trước mặt cậu ta, ngăn trở ánh sáng mặt trời trên bầu trời cao ngất.

Trịnh Tử Lộ khóc không ra nước mắt.

Bầu trời của cậu ta sẽ không bao giờ sáng lên nữa!!!

Lần này trong tay cậu ta không có sách, Dụ Tả Kim định đánh thứ gì?

Chẳng lẽ muốn đánh gãy đầu cậu ta?

Trong đầu Trịnh Tử Lộ nổi lên cơn gió bão, cậu ta vội vàng hoảng hốt kéo cặp sách đang đeo sau lưng đến trước người, mở khóa cặp lấy mấy cuốn sách ra ôm trong tay.

Thở phào nhẹ nhõm.

Cái đầu của cậu ta đã được bảo vệ rồi.

Trịnh Tử Lộ ngẩng đầu, Dụ Tả Kim vẫn chăm chú nhìn cậu ta y như lúc nãy.

Trịnh Tử Lộ:...

Tình cảnh hiện tại không khỏi khiến Trịnh Tử Lộ nhớ tới một nửa câu nói trong của Tư Mã Thiên.

Ai cũng có một lần chết...

Nhưng cậu ta không muốn chết!

Trịnh Tử Lộ mãnh liệt khát khao được sống, cố tìm kiếm con đường cứu vớt chính mình thoát khỏi nước sôi lửa bỏng.

Mau nghĩ ra cách đi, mau nghĩ ra cách đi.

Trịnh Tử Lộ cuống cuồng đến độ mồ hôi trên trán đều chảy xuống.

Cuối cùng tầm mắt của cậu ta dừng trên chiếc áo khoác bóng chày đầy sắc màu vui sướng của Dụ Tả Kim.

"Bạn học Dụ, cậu mới mua chiếc áo này đó hả, đẹp ghê đó".

Nét mặt Dụ Tả Kim hơi biến đổi, hàng lông mày giãn ra một chút.

Có hi vọng!

Trịnh Tử Lộ lớn mật mở đài.

"Bạn học Dụ, bộ quần áo này thật xứng với cậu, cực kì phù hợp!"

"Đẹp quá, quá ngầu.

Bạn học Dụ, bạn mua ở đâu vậy? Tôi cũng muốn mua một chiếc".

"Bạn học Dụ, bạn nói địa chỉ cho tôi đi, tôi cũng muốn có cùng phong cách với cậu".

Trong từng tiếng từng tiếng khen ngợi hâm mộ của Trịnh Tử Lộ, Dụ Tả Kim động đậy.

Cất bước dự định rời đi.

Nội tâm Trịnh Tử Lộ mừng như điên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!