Chương 22: Anh Thịnh

"Sao Hạ Chi Kỳ còn chưa về?"

"Mẹ nó, không phải anh Cẩu lén lút trốn học rồi đó chứ?"

"Lén lút? Anh ấy quang minh chính đại ra ngoài, quang minh chính đại trốn học!"

Mấy cậu học sinh nói đùa.

Kim An Châu quay người: "Anh Thịnh, em xin báo cáo, Hạ Chi Kỳ trốn học".

Từ khi lớp 6 có Thịnh Uyên, người trốn học đã không còn mấy.

Thịnh Uyên nhìn về phía vị trí của Hạ Chi Kỳ.

Chỗ ngồi đã trống không suốt một tiết, đúng là đã rời đi một khoảng thời gian dài.

Nhưng nền tảng cũ vẫn còn ở nơi đó, bắt thiếu niên bất lương tuân thủ quy củ không hề dễ dàng, thỉnh thoảng mới trốn học một lần thì cậu vẫn có thể mắt nhắm mắt mở.

Lúc này ngoài cửa có lớp 6 vang lên tiếng gọi.

"Thịnh Uyên, có trong lớp không?"

Đó là một khuôn mặt xa lạ.

Thịnh Uyên đứng dậy, đi ra ngoài lớp học.

"Tôi đây, sao thế?"

"Không có gì, nghe nói miệng mày khát nên tao tới đưa nước cho mày".

Nụ cười xảo quyệt méo mó dần dần nhếch lên trên khuôn mặt cậu trai.

"Cho mày".

Chai nước bị nhét vào trong tay Thịnh Uyên.

Thịnh Uyên cúi đầu nhìn chai nước khoáng trong suốt.

Bên ngoài lớp vỏ chai có vệt máu đã được lau qua, giống như một tờ giấy tuyên thành trắng tinh đã bị mực nước xâm chiếm thấm ướt một góc.

Vô cùng đột ngột, vô cùng chói mắt.

Giọng điệu của kẻ kia âm u, gã ghé vào bên tai cậu nói.

"Con chó của mày rất nghe lời".

Đồng tử Thịnh Uyên co rụt lại.

"Anh Thịnh!!"

Tiếng gọi của Đầu Đinh vang từ xa xa tới, hối hả lại hỗn loạn.

Thịnh Uyên xoay người.

"Anh Thịnh không xong rồi! Hạ Chi Kỳ! Hạ Chi Kỳ đã được đưa đến phòng y tế!"

Nhiệt độ trên hành lang giảm xuống trong nháy mắt, cơ thể Thịnh Uyên tựa như đột ngột bị đưa tới ngày đông rét buốt.

"Đi qua xem một chút đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!