Đây là lần đầu tiên Thịnh Uyên cảm nhận được sự điên cuồng ngang ngược của văn hóa bất lương trên thế giới này.
Trị an, quản lý phải lùi bước bởi làn sóng bất lương trỗi dậy với quy mô lớn.
Cậu đứng trong một con ngõ nhỏ, gân xanh trên cổ như muốn nứt toác ra, cố gắng chịu đựng cơn tức giận nhanh chóng kiểm tra tình huống thân thể của những kẻ lưu manh đang nằm trên mặt đất.
Phần lớn bọn họ đều còn ý thức nhưng vết thương ngoài da hết sức đáng sợ, một số gương mặt đã bị rách hơn phân nửa không thể nhìn rõ dáng hình.
Bọn họ bị đánh đập đến nỗi không dám đứng dậy, không dám phản kháng.
Cổ họng của anh Long như bị rót đầy cát đá, bàn tay ra sức nắm lấy ống quần Thịnh Uyên.
Cầu xin, khóc lóc, kể lể.
"Xin cậu...! xin cậu cứu tôi".
Thịnh Uyên: "Xe cứu thương sắp đến nơi rồi".
Trong con ngõ nhỏ, Thịnh Uyên lần lượt cúi người khom lưng.
Cậu trai giống như chúa cứu thế của đám lưu manh, mỗi lần đứng lên sống lưng lại càng thêm thẳng tắp.
Nhìn phẫn nộ trong mắt Thịnh Uyên.
Dụ Tả Kim giải thích một câu chẳng đầu chẳng đuôi.
"Là do họ chọc vào tôi trước".
Lại là chất giọng khàn khàn khiến lông tơ người ta dựng đứng, âm điệu lệch lạc, càng thêm quỷ dị trong con ngõ nhỏ tối tăm.
Cặp mắt phẫn nộ của Thịnh Uyên đi vào trong con ngươi hắn.
"Cậu không nên làm như thế".
Khẳng định, nghiêm túc trách móc.
Giọng nói vững vàng, mạnh bạo đóng chặt hắn vào chiếc cột cao tội lỗi.
Từ chối lời giải thích của hắn.
Sắc mặt Dụ Tả Kim tối sầm, lòng lập tức khó chịu.
Hắn giống như một con sư tử đực đang phủ phục trong bóng đêm, ánh mắt chợt trở nên hung dữ.
120 đến rất nhanh, các nhân viên y tế đưa những người bị thương lên cáng và dẫn họ tới bệnh viện.
Khi nhìn rõ những thiếu niên bất lương trong con ngõ động tác của họ càng nhanh thêm vài phần.
Thậm chí còn không định nhìn đám thiếu niên nhiều thêm một chút.
Hốt hoảng, tránh né không kịp.
Ghê tởm, sợ hãi cùng khó hiểu.
Tất cả các phản ứng đều không phải vô duyên vô cớ được sinh ra, nguyên do đều bởi vì những hành động của đám thiếu niên đó.
"Mẹ nó, nhìn gì mà nhìn!"
Một nhân viên y tế thực tập run rẩy người sợ hãi, lập tức thu hồi tầm mắt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!