Chương 28: (Vô Đề)

Ông ta vô cùng đắc ý chia sườn ra sáu đĩa, liếc nhìn sang phía Trần Nhiễm, thấy cô còn chưa mở vung.

"Tiểu Nhiễm à, vậy chú không khách sáo đâu nha."

Ông ta thậm chí còn không nhịn được mà nói: "Theo chú thấy, cháu nên về nhà xin lỗi ông cụ cho đàng hoàng đi, mới cơ hội thể hiện và truyền lại món ăn được, cháu lớn lên cũng khá xinh đẹp… Tìm thêm một mối quan hệ họ hàng môn đăng hộ đối nữa…"

Trần Nhiễm như thể không nghe thấy ông ta nói gì.

Mỗi lần làm thực đơn cấp S của hệ thống, Trần Nhiễm đều rất trân trọng quá trình trải nghiệm như vậy.

Dưới công lực lửa cấp S, cô hoàn toàn không cần mở nắp nồi phán đoán lửa, chỉ cần ngửi mùi vị trong nồi là đã biết khi nào nên bật lửa nhỏ hầm chậm, khi nào nên vặn lửa to, khi nào nên tắt bếp rồi.

Đã đến lúc cho mơ chua vào.

Trần Nhiễm bình tĩnh bỏ mơ chua chín vừa mới tách hạt vào nồi, đảo qua đảo lại vài cái rồi lại đậy nắp nồi lại.

Mà ở bên phía ban giám khảo đã bắt đầu nếm thử món sườn chua ngọt của Trần Thúc Chính rồi.

Không thể không nói, là một trong những đầu bếp lâu năm của nhà họ Trần, tuy rằng tài nấu ăn nằm áp chót so với những người cùng thế hệ, nhưng để đánh bại những đầu bếp khác vẫn là chuyện dễ như trở bàn tay.

Đặc biệt là đối với những giám khảo không chuyên nghiệp như mẹ của Tiền Thụy và bố của Chúc Thần Thần mà nói, món sườn chua ngọt này có thể nói là mỹ vị đỉnh cao.

Vị chua ngọt này, miếng sườn mềm mại bong xương này. Nước sốt hoàn hảo tưới lên lấy sườn, mỗi một lần đưa vào miệng đều là hương vị chua ngọt của thiên đường.

"Ăn ngon quá!"

"Đúng vậy, trước đây tôi đã biết món Đầu Sư Tử của Quán rượu nhà họ Trần rất nổi tiếng rồi, không ngờ món sườn xào chua ngọt này cũng ngon như vậy. Trần Thúc Chính quả thực không uổng phí nhiều năm làm bếp chính, tay nghề rất tốt."

Khâu Nhàn có hơi sốt ruột, cô ấy nếm thử một miếng sườn của Trần Thúc Chính, cảm giác món sườn này… Cô ấy không thể chê vào đâu được.

Đây chính là người được chọn mà cô ấy coi trọng trong "Danh sách đầu bếp nổi tiếng

"! Nếu trận thi đấu này thua thì cô ấy chắc chắn sẽ không có cách nào mời tổng giám đốc đến nghiệm thu mất! Cô ấy lo lắng đến mức đứng ngồi không yên, quay đầu hỏi Vương Chiêu Sơn:"Chú Vương, lần này Trần Nhiễm sẽ không thua chứ?

Nếu cô ấy thua, ông còn có thể mời tổng giám đốc đến không?"

Vương Chiêu Sơn thản nhiên.

"Cho dù cô ấy thua, cô ấy cũng là đầu bếp hàng đầu trong trường mẫu giáo. Trần Thúc Chính bao nhiêu tuổi? Cô ấy mới bao nhiêu tuổi chứ? Phương pháp bồi dưỡng đầu bếp của nhà họ Trần tôi cũng nghe qua rồi, với tuổi của cô ấy, thậm chí có thể còn chưa chính thức bắt đầu học đâu."

Hơn nữa… Đầu bếp mà ông ấy coi trọng sao có thể thua được chứ?

Khâu Nhàn nhìn theo ánh mắt của Vương Chiêu Sơn, thấy Trần Nhiễm đang khoanh tay trước ngực, như thể đang nhắm mắt dưỡng thần buông đôi tay xuống vậy.

Chính là lúc này!

Trần Nhiễm nhanh nhẹn mở nắp nồi ra.

Một mùi hương mơ chua cực kỳ ngào ngạt lan tỏa khắp sân.

Mùi hương chua này và giấm chua hoàn toàn không giống nhau, hương trái cây kia tuy rằng ngửi mùi không rõ, nhưng lại nổi bật trong vị chua ngọt nồng nàn.

Chỉ một thoáng đã chiếm trọn trái tim mọi người.

Ba Chúc vừa mới cảm thấy món sườn trong miệng vô cùng vừa ý, đột nhiên cảm thấy không ổn.

Món sườn này… Sao đột nhiên lại cảm thấy hơi ngán nhỉ?

Bình tĩnh mà nghĩ, nếu chỉ ăn riêng món sườn này thì chắc chắn không hề có cảm giác ngấy chút nào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!