Chương 27: (Vô Đề)

Chúc Thần Thần ở phía sau ban giám khảo yên lặng giơ nắm tay, cổ vũ cho Trần Nhiễm. Xuyên qua đám người, ánh mắt của cô ấy và Trần Nhiễm chạm nhau.

Trần Nhiễm thấy Chúc Thần Thần giơ bàn tay nhỏ bé lên, bàn tay nhỏ bé kia… Rõ ràng là huy hiệu của trường mẫu giáo.

Cô cười gật đầu với Chúc Thần Thần, cúi đầu bắt đầu nấu ăn.

Sườn non đã rửa sạch, cắt thành đoạn. Đám sườn non tươi ngon này là cô đặc biệt lấy từ chỗ Viên Quốc Trung, chất lượng tương đương thượng thừa, không có mùi tanh, không cần xử lý qua nước, cũng không cần luộc sơ.

Cô vung d.a. o thái nhỏ nguyên liệu, hành, gừng, ớt khô. Những loại gia vị cần dùng đều được cô dùng d.a. o phay đập dập một chút, sau đó cho vào túi vải nhỏ.

Đầu tiên, cô thắng đường trước.

Đợi khi chảo nóng, cô cho một lớp dầu mỏng, sau đó cho đường phèn vào, dùng xẻng đảo đều, đường phèn nhanh chóng tan ra.

Trần Nhiễm cảm nhận được sự đặc biệt của thực đơn cấp S này.

Việc vô cùng đơn giản như thắng đường, cô đã làm nhiều không đếm xuể, nhưng chưa lần nào cô có cảm giác mượt mà trơn tru như vậy.

Đường phèn vỡ vụn, hòa tan thành chất lỏng màu trắng mờ sền sệt, sau đó chất lỏng này dần dần đổi màu, từ vàng nhạt đến vàng kim rồi cuối cùng là hơi hơi màu hổ phách.

Trần Nhiễm nhanh tay lẹ mắt, lập tức đổ nước đã chuẩn bị từ trước bên cạnh vào!

Chậm một giây thôi là màu hổ phách chắc chắn sẽ không hoàn hảo được như vậy nữa rồi, như thể đôi mắt thâm tình nhất của người yêu, dịu ngọt đến mức khiến cả khóe mắt và đuôi mày như cũng mềm lại trong ý vị ngọt ngào.

Nhưng nếu chỉ chậm một giây… Thậm chí là nửa giây, sợi tình ý ngọt ngào này sẽ trở nên hơi cháy khét.

Nước màu đã xong, tiếp theo cô bắt đầu xào sườn non.

Cô đun dầu trên lửa lớn, phi thơm hành gừng ớt khô trước, đợi đến khi gia vị dậy mùi thơm thì mới cho sườn non vào.

Hương thơm ngào ngạt tỏa ra.

Vương Chiêu Sơn mẫn cảm nhăn mũi, cố gắng phân biệt mùi hương trong không khí.

Vài vị thực khách nghiệp dư bên cạnh đã quen với việc nghe ông ấy giải thích, giờ đây đều đồng loạt nhìn về phía Vương Chiêu Sơn.

"Không ngờ đấy…"

Vương Chiêu Sơn thở dài: "Cô gái nhỏ này còn giỏi hơn những gì tôi tưởng tượng, kiến thức cơ bản của cô ấy còn tốt hơn cả Trần Thúc Chính.

"Dù sao Trần Thúc Chính cũng đã làm đầu bếp được mấy chục năm rồi, cho dù có tự cao tự đại thì cũng là kết quả của sự rèn luyện lâu dài, nấu ăn mỗi ngày, kĩ năng cũng từ đó mà đi ra. Nhưng vừa rồi khi hai bên nồi đồng thời bắt đầu đun nóng dầu, cho gia vị vào, hương thơm bên kia của cô gái nhỏ bay qua trước! Điều này chứng minh cái gì? Chứng minh cô kiểm soát mồi lửa còn chính xác hơn một đầu bếp chôn mình trong bếp hàng chục năm trời. Khâu Nhàn ở bên cạnh gật đầu:"Ông xem, Trần Nhiễm vẫn dùng một cái nồi rất lớn! Nồi to như vậy khó khống chế hơn so với nồi xào nhỏ bên kia của Trần Thúc Chính nhiều.

"Vương Chiêu Sơn gật gật đầu. Ông ấy không nhịn được mà hỏi một câu:"Trần Nhiễm à? Là chữ nào vậy? Nhiễm trong "nhuộm màu" sao?

"Với tay nghề như vậy, sau này chắc chắn cô sẽ trở nên nổi tiếng! Được ông ấy nhớ tên cũng đáng thôi."Chữ "Thảo" ở đầu, sau đó là chữ "Nhiễm" bên trên." Khâu Nhàn gõ tên Trần Nhiễm trên điện thoại cho Vương Chiêu Sơn, không nhịn được mà thêm lời:

"Tôi nghe nói cô ấy bị nhà họ Trần đuổi ra ngoài, chẳng phải hồi trẻ ông cụ nhà họ Trần nổi danh là một thế hệ Trù Thần sao? Sao lại không cân nhắc được cái lợi cái hại nhỉ!"

Vương Chiêu Sơn lắc đầu, tuy rằng ông lão nhà họ Trần kia mang danh hiệu Trù Thần, nhưng quyền thế làm mờ mắt, trên thực tế cũng chỉ là marketing là chính thôi.

Tuy nhiên, ở nơi công khai như này ông ấy cũng không tiện chê bai, chỉ nói bóng nói gió: "Được rồi, cứ xem đi, kỹ thuật sử dụng d.a. o của đầu bếp Trần Nhiễm… thật khó mà tưởng tượng nổi."

Ông ấy thay đổi cách gọi Trần Nhiễm theo bản năng, không còn dùng "cô gái nhỏ" để chỉ nữa, mà là gọi "đầu bếp Trần Nhiễm" một cách nghiêm túc.

Ngay cả Trần Thúc Chính mà ông ấy cũng chỉ gọi thẳng tên!

Trong chuyện bếp núc, không có người lớn tuổi hay nhỏ tuổi, ai giỏi thì người đó là thầy.

Trần Nhiễm đang xử lý món mơ chua chín. Cô hoàn toàn không biết mình đã chinh phục được một vị giám khảo ẩm thực nhờ kỹ thuật sử dụng d.a. o của mình, cô chỉ đang cẩn thận gọt hạt mơ chua.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!