Sau khi cậu đưa ra yêu cầu đánh dấu lần hai, người đàn ông im lặng rất lâu, đôi mắt sâu thẳm ánh xám xanh đó luôn nhìn Lâm Trục, không biết đang nghĩ gì.
Một lát sau.
Người đàn ông vừa rồi còn gọi Lâm Trục là "đồ nhóc con" lộ ra biểu cảm ngày càng lạnh lùng, ánh mắt cũng càng thêm thiếu kiên nhẫn. Đúng lúc Lâm Trục tưởng mình sẽ bị từ chối thì...
Nghiêm Nhược Quân lại chỉ nghiêng mặt đi, không nhìn cậu nữa, nhưng cơ thể lại ngầm thừa nhận cho phép cậu đến gần.
Từ góc độ này, Lâm Trục có thể nhìn thấy tuyến thể mà mình vừa cắn. Cục trắng nhỏ hơi nhô ra đó đã sưng lên, một vòng răng cắn sâu vào, đặc biệt là ở vị trí răng nanh, hơi rướm máu.
Lâm Trục hiếm khi cảm thấy lúng túng.
Cậu nhẹ nhàng tiến lên, khi đi ngang qua bàn thấp thì thuận tay rút một tờ khăn giấy, bỗng nghe người đàn ông lạnh lùng nói một câu: "Nhẹ thôi, không có lần sau đâu."
"Ừm." Lâm Trục đi đến bên cạnh anh, cầm khăn giấy nói, "Để tôi lau cho anh nhé?"
Nghiêm Nhược Quân từ chối: "Không cần, chẳng phải lát nữa cậu còn cắn à?"
Nói cũng đúng.
Lâm Trục ngượng ngùng buông tay xuống, điều chỉnh tư thế, một lần nữa cúi người ghé vào cổ Nghiêm Nhược Quân, nhưng vừa há miệng, cậu lại nhớ đến cảnh vừa rồi Nghiêm Nhược Quân đau đến nỗi đẩy mình ra, không khỏi do dự...
Lỡ lần này đánh dấu cũng thất bại thì sao?
Anh đã nói rồi, không có lần sau.
Lâm Trục hít sâu, đồng thời trong đầu ôn lại kiến thức cơ bản về đánh dấu AO còn mơ hồ.
Cả cậu và Nghiêm Nhược Quân đều không có kinh nghiệm đánh dấu.
Đối với AO đánh dấu không thuận lợi, sách giáo khoa sinh lý khuyên Alpha có thể thực hiện một số hoạt động xoa dịu cho Omega, như v**t v*, hôn, ôm và các hành vi thân mật khác, để giảm bớt căng thẳng cho Omega, thúc đẩy sự hòa quyện của pheromone.
Tóm lại, cần có sự tiếp xúc thân mật.
Cậu do dự nâng tay trái lên, hờ hững đặt lên eo sau Nghiêm Nhược Quân, eo thon dưới lòng bàn tay lập tức cứng đờ. Lâm Trục cắn răng, nghĩ thầm "đau dài không bằng đau ngắn", trực tiếp đưa đầu lưỡi ra, đặt lên tuyến thể hơi sưng của người đàn ông.
Lưỡi mềm ướt, ấm nóng.
l**m sạch vết máu sắp khô.
Việc Lâm Trục đặt tay lên eo đã là kết quả sau khi Nghiêm Nhược Quân chịu đựng rồi, cho đến khi tuyến thể bị l**m hai ba lần, anh mới đột nhiên phản ứng lại, phần thân trên vội vàng nghiêng người né tránh, muốn tránh khỏi cái lưỡi khiến mình rợn sống lưng đó.
Lâm Trục sợ hãi việc đánh dấu lần hai cũng sẽ thất bại, tay kia nhanh chóng luồn qua ngực Nghiêm Nhược Quân, giữ lấy vai anh, không cho anh lộn xộn.
Đôi môi cậu vẫn dán chặt vào tuyến thể người đàn ông, lóng ngóng an ủi: "Xin lỗi, sách nói làm vậy có thể giảm căng thẳng, lần này chắc sẽ không đau như lần trước nữa..."
Khi nói chuyện, hơi nóng bao trùm lấy tuyến thể người đàn ông.
Tay Nghiêm Nhược Quân nắm chặt cánh tay Lâm Trục, lực rất mạnh, đầu ngón tay gần như lún vào da thịt cậu.
Lâm Trục bị anh nắm đến mức cơ bắp giật nảy, vô sự tự thông bắt đầu vỗ nhẹ vào eo sau người đàn ông, môi lưỡi vẫn không rời khỏi tuyến thể.
Nghiêm Nhược Quân sắp phát điên rồi!
Anh cảm thấy đầu mình sắp hỏng, càng nghi ngờ liệu một loạt hành vi bất thường tối nay có phải là do ảnh hưởng của độ tương hợp pheromone 100% hay không.
Hành vi l**m láp quá mức thân mật này khiến toàn thân anh dựng tóc gáy, nhưng cơ thể lại càng ngày càng mềm nhũn, không còn sức lực để chống cự.
Hình như bị Lâm Trục nói trúng rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!