Lâm Trục lờ đi tiếng kêu la om sòm của hệ thống, đưa tay che nửa dưới khuôn mặt, ánh mắt quét qua mặt bàn, không thấy khăn giấy, liền vội vàng đứng dậy: "Xin hỏi nhà vệ sinh ở đâu?"
Nữ nghệ nhân pha trà thấy vậy, lập tức giơ tay chỉ một hướng.
Không biết có phải do huyết khí của thiếu niên quá vượng hay không, máu mũi đã nhỏ xuống cổ áo của Lâm Trục, nhuộm lên chiếc áo phông trắng những vệt máu lấm tấm, vô cùng chói mắt.
Nếu sự xấu hổ có thể giết người, thì không nghi ngờ gì nữa, Lâm Trục đã chết lần thứ hai rồi.
Cậu vội vã rời khỏi phòng trà, chỉ kịp nói nhanh một tiếng "xin lỗi" với Nghiêm Nhược Quân.
Trên mặt bàn vẫn còn hai giọt máu Alpha, nghệ nhân pha trà vội vàng gọi người đến dọn dẹp, sau đó theo hiệu lệnh của Nghiêm Nhược Quân cùng nhân viên rời đi.
Một lúc sau, trong phòng chỉ còn lại một mình Nghiêm Nhược Quân.
Lúc này, chiếc điện thoại bị anh úp ngược trên bàn bỗng rung lên hai tiếng, Nghiêm Nhược Quân cầm lên xem.
Là tin nhắn của bạn thân Hạ Phong.
[Quân, cậu gặp người đó chưa?]
Anh trả lời: [Gặp rồi.]
Hạ Phong là một Omega đã kết hôn, vừa đủ tuổi trưởng thành đã gặp được người chồng hiện tại, hai người hẹn hò chưa đầy một năm đã kết hôn chớp nhoáng, nhiều năm qua vẫn luôn yêu thương như thuở ban đầu, có thể coi là một cặp vợ chồng kiểu mẫu.
Nghiêm Nhược Quân và anh ta là bạn thân từ nhỏ, mặc dù tính cách hai người hoàn toàn khác biệt, nhưng tình bạn vẫn luôn rất tốt.
Hạ Phong cũng là một trong số ít người biết về bệnh tình của Nghiêm Nhược Quân, rất quan tâm đến chuyện này: [Vậy cậu cảm thấy thế nào?]
Nghiêm Nhược Quân nhớ lại đủ thứ biểu hiện của thiếu niên sau khi bước vào phòng, cảm thấy có chút buồn cười, từ từ gõ chữ trả lời.
[Thế nào mà thế nào, chỉ là một thằng nhóc con.]
Tin nhắn của Hạ Phong trả lời rất nhanh, anh ta lại nói: [Tớ đã tìm hiểu kỹ rồi, nghe nói thằng nhóc này đặc biệt lăng nhăng, học hành cũng không tử tế, suốt ngày chỉ biết tán tỉnh, mập mờ với người khác.]
Nghiêm Nhược Quân lại nhớ đến động tác không tự nhiên của thiếu niên khi bước vào phòng, ánh mắt lảng tránh suốt, và vài lần lén lút nhìn tuyến thể của mình, càng cảm thấy buồn cười.
Đặc biệt lăng nhăng?
Dường như cũng không phải vậy, Alpha lăng nhăng nào mà nhìn Omega vài cái đã chảy máu mũi được chứ?
Nghiêm Nhược Quân đến đây hôm nay, tâm trạng thực sự không được tốt lắm, anh vốn đã dè chừng những ảnh hưởng mà độ tương hợp pheromone 100% có thể mang lại, đối phương lại còn đến muộn một cách vô cùng không đúng giờ.
Vì vậy, vừa gặp mặt, Nghiêm Nhược Quân đã châm chọc cậu một câu.
Không ngờ, thiếu niên tóc vàng chỉ ngẩn ra rồi 'ừm' một tiếng, trên mặt tràn đầy vẻ 'không quan tâm', nhưng tất cả các cử động cơ thể lại thể hiện ý nghĩa hoàn toàn trái ngược.
Dường như đang nói 'muốn chạy trốn quá'.
Trông còn giống người bị ép buộc phải gặp mặt hơn cả anh, một Omega.
Thế là Nghiêm Nhược Quân ác ý không nói gì, người đối diện cũng không lên tiếng, suốt buổi cúi thấp mày mắt, không ngừng uống trà, thỉnh thoảng lại nhìn sang, cứ tưởng không bị phát hiện.
Nghiêm Nhược Quân rất nhạy cảm với ánh mắt của người khác.
Vì vậy, anh có thể cảm nhận rõ ràng rằng ánh mắt của thiếu niên thoáng chốc dừng lại trên khuôn mặt anh, rồi cổ anh, lại lập tức như bị bỏng, vội vàng rụt lại.
Một số Alpha sẽ cố ý dò xét tuyến thể của Omega, thậm chí còn có sở thích xấu xa là phát tán một chút pheromone để trêu chọc Omega.
Đây là hành vi rất thiếu văn minh, nhưng không thể phủ nhận, nhiều Alpha trẻ tuổi đều đã làm vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!