[RẦM!]
[Lâm Trục đóng sầm cửa bỏ đi.]
[Nghiêm Nhược Quân thất thần nằm trên nền gạch lạnh lẽo. Vị Omega kiêu hãnh, cao ngạo lúc này trông thảm hại vô cùng, thậm chí có thể nói là đáng thương.]
[Hai tay anh bị cà vạt trói ngược ra sau lưng, cổ áo sơ mi mở toang, lộ ra đoạn sau gáy đầy vết cắn. Vết cắn vừa sâu vừa hiểm, đặc biệt là vị trí tuyến thể đã sưng tấy, còn rỉ máu, cho thấy người đánh dấu anh thô bạo, điên cuồng đến mức nào.]
[Kết hôn với Lâm Trục là sai lầm nghiêm trọng nhất trong cuộc đời anh. Nghiêm Nhược Quân nghĩ vậy trong lòng.]
[Và những kỳ vọng, ỷ lại, rung động, kìm nén và không nỡ đã nảy sinh trong suốt thời gian đó đều là ảo giác do độ tương hợp pheromone lên đến 100% mang lại.]
[Tên của nó, chưa bao giờ là 'tình yêu', con người chỉ tự ý đưa ra cách giải thích hoang đường như vậy.]
[Thế là, Nghiêm Nhược Quân mất một giờ để tháo chiếc cà vạt đang trói mình ra, cố nén run rẩy, vịn tường bước ra khỏi phòng tắm, lấy chiếc điện thoại bị chồng làm nứt màn hình từ sau cánh cửa phòng ngủ, bấm một dãy số quen thuộc.]
["Nghiêm tổng, thời gian tái khám tháng này của ngài chưa đến, tuyến thể lại có vấn đề gì sao?" Người đầu dây bên kia nói với giọng rất cung kính.]
[Nghiêm Nhược Quân cười không rõ ý, như một tấm da người tinh xảo, đẹp đẽ nhưng bên trong lại không còn linh hồn, hay nói cách khác, nó đã bị ai đó ném vỡ một cách không thương tiếc.]
[Anh mở miệng nói: "Bác sĩ Từ, tôi rất khỏe. Tôi chỉ muốn hẹn anh hai ca phẫu thuật."]
[Đầu dây bên kia im lặng.]
[Nghiêm Nhược Quân tiếp lời: "Một ca phẫu thuật bóc tách tuyến thể, và một ca nạo phá thai thời kỳ đầu của Omega. Xếp lịch càng sớm càng tốt, được không?"]
[Sau khi cúp điện thoại, anh lật một tờ báo cáo kiểm tra thai nghén từ dưới gối, xé nát rồi vứt vào thùng rác, sau đó thay quần áo, không quay đầu lại mà bước ra ngoài.]
[Cứ như thể, bước ra khỏi một cơn ác mộng dài.]
[......]
[Sau đó, rất lâu, rất lâu.]
[Tại một buổi tiệc, Nghiêm Nhược Quân lại một lần nữa gặp Lâm Trục. Hắn trông rất thê thảm, luộm thuộm như một kẻ lang thang, khi bị bảo vệ cổng ném ra ngoài, trông thật xấu xí.]
[Vị Alpha trẻ tuổi bên cạnh cầm ly rượu, ghét bỏ mắng một câu: "Kẻ này là ai vậy? Thật phá hỏng bầu không khí."]
[Nghiêm Nhược Quân thờ ơ cười, bỏ lại một câu, lờ đi vẻ ngạc nhiên sững sờ của Alpha, quay người rời đi.]
["Chồng cũ của tôi." Anh nói.]
[Đây là lần cuối cùng Nghiêm Nhược Quân gặp Lâm Trục.]
Yên tĩnh, một sự yên tĩnh chết chóc.
Trong căn nhà rộng lớn, sự tĩnh mịch gần như hóa thành thực thể, bao trùm lấy thiếu niên đang ngồi bên giường, mang đến cho cậu một cảm giác nghẹt thở khó tả.
Hệ thống sắm vai anh chồng cũ, gọi tắt là hệ thống, đợi rất lâu, không kìm được lên tiếng hỏi:
"À, cái đó, ký chủ, đây là tất cả cốt truyện 'anh chồng cũ ' xuất hiện trong tiểu thuyết gốc rồi! Bây giờ cậu có thể bắt đầu làm nhiệm vụ được chưa?"
Lâm Trục, AKA: người đóng vai anh chồng cũ tra nam trong truyện "Ảo hormone", lặng lẽ ngẩng đầu, đôi mắt đã mất đi ánh sáng.
"Hệ thống, cậu cứ để tôi chết đi."
Lâm Trục không chút biểu cảm đóng lại màn hình ánh sáng tiểu thuyết gốc đầy những lời tục tĩu trong đầu, cố gắng trả lại cho mình một sự thanh tịnh.
Ngoài ra, cậu còn muốn bỏ tiền lớn để cầu một đôi mắt trong veo chưa từng đọc qua cuốn tiểu thuyết này. Mắt cậu đã bẩn rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!