Thời điểm ra khỏi Thanh Huyền điện, eo Hà Duy sắp gãy tới nơi.
Được cái tu vi cậu cao, bằng không chết trên giường là cái chắc.
Đành rằng bốn người hóa một, nhưng một người có tinh lực bốn người là thế éo nào!
Đây có chút chịu hổng nổi nha!
Vừa ló đầu ra đã gặp ngay một cô gái mỹ lệ, phong thái quả nhiên uyển chuyển, khí chất hoàn mỹ, hơn nữa Hà Duy tinh mắt tính được tu vi của cô rất cao.
Đang thắc mắc không biết là ai thì trông thấy hai bé con chui ra sau lưng cô.
Một tiểu cô nương nhu mì trên đầu có hai bánh bao nhỏ, một thằng bé tóc rối mặt mày kiêu ngạo.
Giờ đây nhìn thấy, Hà Duy thật có cảm giác như đã trải qua mấy đời.
Đây chẳng phải Vân Uyển Nhi với Đan Vũ sao!
Không đúng, trẻ con ở đây sao càng lớn càng nhỏ thế này!
Ngay sau đó, cô gái xinh đẹp nọ đi tới, cúi chào cậu, cất tiếng có chút nghẹn ngào:
"Hà đại ca, huynh cuối cùng cũng tỉnh rồi."
Hà Duy bùm một tiếng, thoáng nhấc đầu lần nữa mới láng máng nhận ra.
Té ra… đây mới là Vân Uyển Nhi!
Cơ mà… cậu đi chưa đầy một năm, Vân Uyển Nhi sao lại…
Đang chẳng biết trả lời kiểu gì thì tiểu cô nương nhu mì lên tiếng:
"Đại bá! Ngài ngủ lâu quá chừng! Mẫu thân nói ngài đã ngủ chín trăm năm rồi…"
Vân Uyển Nhi lườm tiểu cô nương, tiểu cô nương liền im bặt.
Hà Duy thì ngây ngẩn cả người.
Chín… chín trăm năm.
Rốt cuộc là sao?
Hà Duy cố trấn định lại, nhanh chóng hỏi thăm Vân Uyển Nhi.
Vân Uyển Nhi biết không nhiều lắm, nhưng chỉ từ đôi ba câu của cô, Hà Duy đã hiểu toàn bộ.
Mũi cậu thoáng cái cay xè, lập tức quay đầu về điện.
Cậu chỉ chờ một tháng đã muốn phát điên, còn Đoan Thanh chờ cậu tận chín trăm năm!
Mắt Hà Duy rưng rưng vì cảm động, vừa vào cửa đã bắt gặp nam tử tuấn tú đang tiện tay khoác áo choàng, đầu cậu nóng lên, tức khắc nhào tới.
Đoan Thanh cười khẽ thành tiếng: Chưa đủ à?
Ừ! Hà Duy bò lên người hắn, nghiêm túc hôn môi hắn.
Mái tóc bạc của hắn, đôi mắt của hắn, nốt ruồi đẹp đẽ và cánh chim rực rỡ như ánh nắng của hắn.
Em yêu anh! Hà Duy hô to,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!