Chương 9: Cậu có bí mật gì phải không?

Bốn tiết tự học buổi tối kết thúc đã là mười giờ rưỡi, Tống Nghĩa trong nhóm hỏi Ngô Hưng có muốn đi hưởng thụ bữa khuya đặc biệt mà căng tin chuẩn bị riêng cho khối 12 không, một lúc sau Ngô Hưng mới trả lời là đi.

Cậu ta nói xong lại @ Diệp Tư một câu: "Cẩn thận đấy, Chu XX bị mày chọc tức điên rồi, về lớp phát cáu một trận, mắng hết mấy đứa bình thường cũng lười học như bọn mình, còn bắt bọn nó ở lại trực nhật, Trần Tử Hàng với mấy đứa kia đều dính cả."

Diệp Tư nhìn tin nhắn đó khẽ cười lạnh.

Sống lại một đời, đúng là có vài người vài chuyện đã thay đổi, nhưng Chu XX thì chẳng đổi chút nào. Trước kia Chu XX dạy Diệp Tư suốt năm lớp 12, Diệp Tư sớm đã nhìn thấu sự giả tạo bạc nhược và thói cậy quyền thế của người đàn bà này.

Diệp Tư lạnh nhạt trả lời: "Người điên phát tiết, liên quan quái gì đến tao."

Cậu nhét điện thoại vào túi quần, phát hiện Hà Tu vừa đọc xong một cuốn truyện tranh. Hắn bóc bìa cuốn 《Tuyển tập đề thi Vật lý thi đấu》 khỏi quyển truyện tranh, rồi lại rút trong ngăn bàn ra một cuốn truyện tranh mới, lồng bìa sách kia vào.

"......"

Diệp Tư thật sự bái phục. Ông anh này, kỹ năng giả vờ đã đạt đến cảnh giới thần sầu, thấm vào xương cốt. Đến mức từng cử chỉ đều tự nhiên toát ra khí chất "thánh giả vờ".

"Cậu ăn khuya không?" Diệp Tư hỏi.

Hà Tu lắc đầu đứng dậy: "Có thằng bạn cùng phòng hôm qua thức trắng đêm, bọn tôi hứa hôm nay sẽ về sớm không làm ảnh hưởng nó ngủ."

"À." Diệp Tư không ở ký túc xá nên chẳng mấy quen thuộc văn hóa ký túc. Cậu khoác cái cặp trống không định đi ra ngoài, lại chợt nhớ ra: "Cậu cũng ở ký túc xá số 3 à?"

"Ừ." Hà Tu đáp, "Nam sinh lớp 12 đều ở ký túc 3, vì ký túc này gần dãy dạy học, gần nhà tắm, khá tiện."

"Thế Ôn Thần..." Diệp Tư khựng lại, hạ giọng, "Cậu biết cậu ta với Trần Tử Hàng có chuyện gì không?"

"Biết." Hà Tu thản nhiên nói, "Hai đứa vốn ở cùng phòng, Trần Tử Hàng ghét cậu ta, cậu ta từng nói với thầy quản lý xin đổi phòng, đổi với một người bên phòng bọn tôi."

"Nhưng Trần Tử Hàng không chịu, bắt cậu ta phải cút hẳn khỏi ký túc số 3 mới được." Diệp Tư nói.

Hà Tu gật đầu: "Đúng."

"Thật cmn không phải người." Tống Nghĩa ở bên chửi, rồi lại hỏi: "Sao mà xích mích thế, cậu biết nguyên nhân không?"

Hà Tu trầm mặc nửa giây, lắc đầu: "Không biết."

Diệp Tư liếc hắn, không nói gì thêm, chỉ giơ chân đá Tống Nghĩa một cái: "Đi thôi, ăn khuya xong về sớm, muộn quá tao khó bắt xe."

"Ờ, được." Tống Nghĩa gật đầu, trước khi đi thấy hộp giấy trên bàn Hà Tu: "Cho tôi xin tờ giấy nhé, học thần. Tôi lau cái màn hình điện thoại."

Hà Tu "ừ" một tiếng, chưa đợi cậu ta đưa tay đã rút hai tờ, đưa tờ thứ hai cho, còn tờ đầu vo lại ném thẳng vào thùng rác ngoài hành lang.

Tống Nghĩa lau kính, cũng vo giấy ném đi, tiếc là giả vờ ngầu không thành, ném trượt, đành cong người chạy lại nhặt bỏ vào thùng.

Hà Tu lại bẻ thêm một cái "tai" nhỏ trên tờ giấy mới, tiếp tục thu dọn đồ.

Ngoài cổng tây trường Anh Trung có một con phố, đầy những quán trà sữa nhỏ. Ở góc phố có hiệu sách "Như Thực", mở cửa 24 giờ, chủ yếu bán sách tham khảo và sách tuổi teen, bên trong có phòng tự học lớn, tan học hay cuối tuần thường nhiều học sinh đến làm bài tập.

Chủ tiệm là một chàng trai theo phong cách Nhật ngoài ba mươi. Tên thật không ai biết, nên mọi người gọi anh ta là "Thực ca". Diệp Tư với Thực ca cũng khá thân nhau, vì hồi lớp 10 từng bị mấy tên côn đồ xã hội quấn lấy đến tận cửa hiệu, Thực ca tháo kính, xắn tay áo ra giúp cậu một lần.

Diệp Tư khi đó vô cùng kinh ngạc, rồi từ đó kết nên tình bạn với hiệu sách.

Ăn khuya xong đã mười một rưỡi, cả con phố hầu như tối om, chỉ còn hiệu sách Như Thực vẫn sáng lên ánh đèn vàng ấm áp. Dưới đèn treo ngoài cửa, mấy con côn trùng nhỏ điên cuồng lấy đầu húc vào bóng đèn.

Diệp Tư khoác chiếc cặp trống đẩy cửa bước vào, chuông gió leng keng vang lên. Thực ca ngẩng đầu từ sau quầy thu ngân nhìn cậu, do dự một chút: "Này."

Diệp Tư vốn định đi thẳng vào, bị chữ đó giữ chân lại, quay đầu: "Hửm?"

Thực ca nói: "Đừng gây sự ở đây, hôm nay anh trẹo chân rồi, không muốn dọn dẹp giá sách với bàn ghế."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!