*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vừa ngồi xuống thì thầy cô đã vào lớp. Lớp 12 mỗi ngày có bốn tiết tự học buổi tối, các môn thay nhau có giáo viên ngồi trông, hôm nay là cô giáo tiếng Anh La Lợi. Cô tốt nghiệp Oxford, gia đình khá giả, vừa xinh đẹp vừa tính tình dễ chịu, nam sinh ai cũng thích.
La Lợi ôm một xấp đề thi được niêm phong: "Các em thấy đề tiếng Anh thế nào?"
"Tụi em thấy khó chết đi được!" Tống Nghĩa ngồi cuối lớp giơ tay hét: "Lúc làm bài em nhớ cô muốn chết luôn đó ạ!"
Cả lớp bật cười ầm ĩ. La Lợi vừa bực vừa buồn cười: "Đề không khó, là em thấy khó thôi. Bình thường chịu khó học thì thi còn thấy khó sao?"
Cán sự tiếng Anh, Uông Lộ Lộ, thở dài: "Bình thường em học nghiêm túc rồi mà vẫn thấy khó đó cô."
Một câu nói chạm đến tâm trạng chung, cả lớp đồng loạt than vãn.
"Đề thi khởi động này khó quá trời."
"Thi xong cái này, một tháng sau còn có kỳ thi phân lớp nữa, không dám tưởng tượng luôn."
"Lý tổng hợp chắc em được hai trăm điểm đã khó rồi."
"Tôi mà được trăm rưỡi thì sẽ đốt nhang tạ ơn luôn."
"Toán chắc không thèm quen tôi rồi."
Cuối lớp có người giơ tay, là cán sự thể dục La Hán, cao 1m94, biệt danh "Đại Hán": "Cô ơi em chỉ muốn hỏi, phần nghe kia thật sự là tiếng Anh à? Hay trước giờ em học nhầm tiếng Anh giả vậy?"
Cả lớp lại cười rần rần, có người ngoài miệng thì ha ha nhưng mặt còn khổ sở hơn cả khóc.
La Lợi xua tay: "Được rồi, đừng lo. Năm nào đề khởi động cũng thảm như nhau. Kỳ thi phân lớp một tháng nữa sẽ không khó thế đâu."
"Bao giờ có điểm vậy ạ?" có người thì thầm hỏi.
"Lần này cả thầy cô lớp 11 và 12 cùng chấm bài qua đêm, tối mai là có điểm. Đến lúc phát bài, cô sẽ giảng chi tiết từng câu."
Nghe nhắc đến chuyện hai khóa thầy cô cùng chấm, lập tức có người hỏi: "Có phải chúng em sắp đổi thầy cô rồi không ạ?"
"Tạm thời thì chưa, việc phân bổ giáo viên vẫn chưa chốt. Giờ còn trong giai đoạn học bù hè, chờ sau kỳ thi phân lớp thì giáo viên học sinh mới được sắp xếp ổn định."
Cả lớp im bặt, yên tĩnh lạ thường. Dù lớp này ghép tạm bợ, nhưng hơn nửa lại là học sinh giỏi, số còn lại (trừ mấy đứa chơi bời) cũng đều là học sinh cận giỏi, rất chăm chỉ.
Phân lớp giống như thanh dao treo lơ lửng trên đầu mỗi người.
Uông Lộ Lộ hỏi: "Cô ơi, lịch dạy của cô đã xếp xong chưa, cô sẽ theo lớp 12 phải không?"
La Lợi cười dịu dàng: "Cô sẽ theo lớp 12, và có lẽ còn tiếp tục đồng hành với nhiều bạn trong lớp này."
Ám chỉ quá rõ ràng: cô sẽ theo lớp tinh anh của khối 12. Trong lớp có người thở phào, nhưng nhiều gương mặt lại hiện lên sự mơ hồ, hụt hẫng – đó là những người không chắc mình có ở lại được lớp này không, hay cảm thấy bản thân tám chín phần sẽ bị rớt ra ngoài.
"À đúng rồi," La Lợi bỗng nói, "lần chấm bài này phát hiện có bạn thái độ làm bài rất không ổn. Môn tiếng Anh có bạn làm đúng hết tất cả, kể cả nghe, nhưng phần viết chỉ có hai câu."
Cả lớp nổ tung. Uông Lộ Lộ choáng váng: "Trời đất, đề tiếng Anh lần này như thiên thư mà có thể đúng hết sao?"
"Cùng là người, cùng học chín năm! Bọn mình bị so thành ngốc luôn à?" Trương Sơn Cái cảm thấy bị đả kích, than thở xong liền quay phắt nhìn về cuối dãy bàn tổ một.
Không chỉ cậu, mà tứ phía ánh mắt đều đổ về phía Diệp Tư. Vốn đang uể oải nằm gục bàn, Diệp Tư bị nhìn đến chột dạ, chưa biết xử lý thế nào thì bên cạnh Hà Tu đột ngột mở miệng: "Không phải tôi."
Diệp Tư ngẩn ra: "Nhưng họ đang nhìn cậu đó?"
Hà Tu nghiêm túc hỏi lại: "Chứ còn gì nữa?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!