Chương 38: Phải nuôi dưỡng ngọn lửa nhỏ cho tốt, nuôi cho nó đầy đặn lên

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Không rõ Diệp Tư nghĩ gì, có lẽ chỉ là tiện tay vẽ bừa, nhưng con số "0.0" bị sửa không thể nằm giữa áo, tạo hiệu ứng thị giác vừa buồn cười vừa khó quên. Suốt cả buổi tự học tối, dù chơi game hay đọc truyện tranh, Hà Tu đều thấy ký hiệu đó lởn vởn trước mắt.

"Này." Diệp Tư bỗng đặt bút xuống, thần thần bí bí huých khuỷu tay vào Hà Tu.

Hà Tu ngẩng đầu, thấy Diệp Tư ra hiệu nhìn xuống gầm bàn phía trước.

Hai người ngồi phía trước mặt ngoài thì trông như đang làm toán, học từ vựng, nhưng dưới gầm bàn lại đang lén nắm tay nhau.

Diệp Tư hít sâu một hơi, thở dài đầy cảm khái, nhìn Hà Tu với một ánh mắt mang vẻ khó hiểu.

Nếu bình thường, Hà Tu chắc sẽ lờ đi, nhưng hôm nay hắn xé tờ giấy, viết một dấu chấm hỏi đẩy qua.

Diệp Tư viết lại: "Hai thằng con trai mà thích nhau thì đều thế này à? Mở mang tầm mắt ghê."

Hà Tu nhanh tay viết: "Vậy rốt cuộc cậu sợ đồng tính đến mức nào?"

Diệp Tư nghĩ một lúc: "Ai mà biết. Chỉ nhớ lần trước cái thằng tóc tai sặc sỡ ở lớp khối Văn chạm vào là tôi buồn nôn muốn ói luôn."

Tờ giấy chuyển qua hồi lâu, Hà Tu vẫn không trả lời. Diệp Tư quay lại nhìn, thấy Hà Tu xoay bút, đầu bút chấm chấm trên tờ giấy, như đang trầm tư suy nghĩ gì đó.

"Sao thế?" Diệp Tư khẽ hỏi.

Hà Tu nhìn cậu: "Là vì chuyện đó khiến cậu buồn nôn, hay vì chính người đó?"

"Hỏi làm gì." Diệp Tư cau mày, nghĩ một chút rồi nói, "Buồn nôn thì chính là buồn nôn, còn phải phân tích lý do nôn à, tự làm khó quá đó."

Hà Tu thở dài, xé vụn tờ giấy, ném vào túi rác treo bên cạnh bàn.

Diệp Tư cúi xuống giải một bài toán, bỗng nhớ ra gì đó, nói: "À đúng rồi, tối nay tôi có việc phải ra ngoài, có thể sẽ về ký túc muộn. Cậu tự về nhé."

"Hử?" Hà Tu ngạc nhiên. "Đi đâu?"

"Xử lý chút việc riêng." Diệp Tư đáp.

Hà Tu theo phản xạ khẽ nhíu mày: "Đi một mình sao? Tôi không đi cùng được à?"

Diệp Tư khẽ "à" một tiếng, cúi đầu viết công thức toán: "Đúng rồi, chỉ mình tôi thôi. Yên tâm, lát về tôi ngủ liền..."

Nghe vậy, Hà Tu im lặng, lát sau chỉ khẽ "ừ", cúi đầu tiếp tục đọc truyện tranh.

Diệp Tư viết thêm hai dòng công thức, điện thoại bên cạnh rung lên.

Cậu chưa xem ngay, làm xong một bài rồi mới cầm lên xem.

Tin nhắn:

Ngô Hưng: [Tập hợp ở đâu?]

Tống Nghĩa: [Ngoài chúng ta với Giản Minh Trạch còn ai? Gọi mấy bạn nữ không?]

Diệp Tư: [Tiểu Giản sẽ gọi Thẩm Phi, đến tầng một tòa Khoa học công nghệ, ánh sáng tốt.]

Ngô Hưng: [Ok, tao với Tống Nghĩa tan học chạy ra mua đồ, mày muốn màu gì?]

Diệp Tư: [Có gì mua nấy, mua nhiều vào, tao có tiền.]

Ngô Hưng: [Ok.]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!