Chương 9: Nhiệm vụ mới

Dịch giả: Đường Huyền Trang

Lương Thạch bắt đầu trò chơi, hắn phát hiện ra ở trong này còn có thể chiến đấu một cách chân thật, mà tòa Arklay lại có cơ quan trùng điệp, giống như là đang thi hành một nhiệm vụ đặc thù trong chiến tranh, bất kể là phương diện nào đi nữa đều vô cùng thật!

– Nơi này lại có thể mô phỏng một trận chiến thực sự?

Hắn càng thăm dò thì càng trải qua nhiều, trong lòng vô cùng chấn động!

Hắn phát hiện ra bên trong toà nhà Arklay vô cùng hoa lệ đơn giản này lại có vẻ không đơn giản như vậy! Nơi này trùng điệp cơ quan, đồng thời khắp nơi đều là quái vật đánh mãi không chết!

Hắn là một võ giả chính thức, nhưng không lệ thuộc vào bất kỳ thế lực nào. Ở Đại Tấn quốc, võ giả có thân phận giống như hắn cũng không ít, dù sao không phải tất cả võ giả đều có thể chịu được sự trói buộc của các thế lực lớn, hoặc là không muốn sống cuộc sống khom lưng cúi đầu.

Nhưng vào một số thời diểm không có tiền, vì duy trì sinh kế, bọn hắn phải đi làm thuê, làm những công việc nguy hiểm mà người khác không muốn làm.

Hắn đã từng nhận một nhiêm vụ nguy hiểm, là cứu một con tin từ trong tay đám sơn phỉ, nghĩ lại một chút thì tình hình trong trò chơi bây giờ không khác khi đó là mấy.

Hắn càng chơi càng giật mình, chiến đấu chân thật, quái vật dường như bất tử, cơ quan âm hiểm, khiến cho hắn mấy lần cửu tử nhất sinh. Nhưng điểm trọng yếu là, sau khi chết mình có thể sống lại! Nhớ kỹ bài học, sao đó lại làm lại! Không thể nghi ngờ, cái trò chơi tên là Resident Evil thật sự cường đại.

Hắn nhớ lại lần làm nhiệm vụ kia, bởi vì chủ quan mà trúng ám toán của đám sơn phỉ, thiếu chút là bỏ mình! Nếu không phải vận khí tốt thì có thể đã bỏ mạng tại đó! Cũng là do lúc ấy không đủ kinh nghiệm, tính cảnh giác cũng kém, mới xuất hiện tình huống như thế!

Phải biết rằng những thời khác sinh tử như thế đều là lấy mạng đổi lấy!

Có tiền có thể mua được lịch luyện thời khác sinh tử sao?

Tất nhiên là không thể rồi!

Rồi hắn lại phát hiện ra, sau khi giết chết vài con zombie, tu vi của hắn có chút biến hóa rất nhỏ! Lại còn có thể tăng tu vi? Việc này khiến hắn liên tưởng tới thánh địa tu luyện Võ Công Tháp của Lăng Vân học phủ.

Nhưng đây là trò chơi!?

Huống chi mình cũng không tu luyện trong này!

Trong lòng hắn chấn động, chẳng lẽ món đồ này là do tu sĩ tạo ra?

Nếu như cái này được gọi là trò chơi, như vậy thì không có bất kỳ cái trò chơi nào bây giờ có thể so sánh!

Thế mà lúc trước mình lại muốn trừng phạt tên chủ quán ghê tởm có lòng dạ độc ác này?

Xem ra lúc đó đầu óc mình quả thật là bị lừa đá! Nghe vài câu truyền ngôn mà đã tin là thật!

– Nơi này nếu như thu phí đắt hơn nữa, Lương Thạch ta cũng nhất định sẽ tới.

– Chơi thì chơi, còn chiếm vị trí của ta!

Phương Khải phiền muộn lầm bẩm.

Nhưng cũng tốt, nhiệm vụ của hệ thống đưa ra cũng đã hoàn thành.

Sau khi Tống Thanh Phong chết thêm mấy lần, vô cùng buồn bực, lui ra khỏi trò chơi, quay lại nhìn thấy Phương Khải đang ngồi nhìn, không khỏi cười ha ha:

– Chủ quán, ta thấy tiệm này của ngươi nên làm thêm mấy cái máy tính.

Phương Khải liếc qua nhiệm vụ của hệ thống.

Trong vòng ba ngày khiến quán nét ngồi đầy: Hoàn thành.

Nhiệm vụ ban thưởng: 7 máy tính nguyên bộ.

Phần thưởng sẽ phát khi quán đóng cửa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!