Chương 50: Muốn chơi ngày mai đến

Dịch giả: Đường Huyền Trang

Nói cho cùng, tu tiên tập võ, tăng tiến tu vi, là vì cái gì?

Võ đạo mấy trăm năm, tu giả hơn ngàn năm, nếu như có thể lựa chọn, ai lại nguyện ý thấy mình khi tuổi già cái tuổi xế chiều ấy, lực bất tòng tâm.

Từ một lão già dần dần đi tới tuổi xế chiều, biến thành một thanh niên thể phách tràn đầy, phản lão hoàn đồng, quay về thịnh niên, loại chấp nhất này, đừng nói ngàn năm, cho dù một vài nhà hiền triết thượng cổ có danh tiếng cũng không thể nhìn thấu, lại càng không cần phải nói đến Nạp Lan Hồng Vũ.

Cũng chẳng trách được vì sao Nạp Lan Hồng Vũ không kìm nén nổi cảm xúc trong đáy lòng.

Mấy chục phút sau.

– Lão gia tử, ngươi đánh nửa ngày, làm sao đều không tăng điểm?

Nói chung phần lớn người chơi trong quán nét này đều là người trẻ tuổi, nhiều lắm là có một vài người trung niên, đã bao giờ thấy qua người cao tuổi như này rồi còn chạy tới quán net chơi game?

Bởi vậy bọn An Thành mới thấy hiếu kì, thuận tiện đửng nhìn ở phía sau.

– Lão gia tử, ngươi không thêm điểm kỹ năng, toàn chém thường sao?

– Điểm thuộc tính là cái gì? Điểm kỹ năng là cái gì?

Nạp Lan Hồng Vũ đang giết đến cáo hứng.

– Mấy tên tiểu tử các ngươi đừng quấy rầy lão phu, không cẩn thận lão phu đem mấy tên các ngươi ném ra ngoài!

Mấy người An Thành tối sầm mặt:

– Chúng ta có hảo tâm nhắc nhở hai lão đầu các ngươi học võ kỹ, thế mà muốn đem chúng ta ném ra?

– Học võ kỹ?!

Nạp Lan Hồng Vũ toàn chém thường, dựng râu trợn mắt khinh thường nói.

– Lão phu có nhiều võ kỹ lắm, cần học võ kỹ khác sao?!

– Mau mau cút đi! Tiểu tử thúi nhà ai, đừng quấy rầy hào hứng của gia gia!

Phúc Lão lớn tiếng quát.

An Thành: "…"

Âu Dương Thừa: "…"

Bộ Xa: "…

"Lại một đoạn thời gian qua đi… – Lão Phúc, có phát hiện không, quái vật nơi này có vẻ như càng ngày càng lợi hại? Trong màn hình, một thân Nạp Lan Hồng Vũ đầy bụi đất. – Lộc cộc… Lộc cộc… Phúc Lão chỉ còn một tí máu đang điên cuồng cắn thuốc… Mà trong màn hình Nạp Lan Hồng Vũ, chỉ thấy một con lưỡi dao ma toàn thân bốc lên điện quang màu lam, mang theo một đàn lưỡi dao ma, hô to"Rakanishu", một đường điên cuồng đuổi theo!

– Chẳng lẽ hôm nay lão phu lại bỏ mạng ở nơi này?!

Nạp Lan Hồng Vũ hô.

– Lão Phúc, rút lui trước! Hiện tại công lực chúng ta không đủ, đợi lão phu trở về tu luyện mười năm, về sau công lực tăng tiến lại đến tìm quái vật này phiền phức!

-…

Sau khi Phương Khải đánh xong, đang chuẩn bị đi ra ngoài mua chút gì ăn, vừa quay đầu lại thì phát hiện, trên màn hình hai lão đầu tử, hai người ngồi trong một gian phòng ở lữ điếm, ngồi xếp bằng, ngũ tâm hướng thiên.

-???

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!