Dịch giả: Đường Huyền Trang
Nhiệm vụ: Tập kích trong đêm mưa (đã hoàn thành).
Nhiệm vụ ban thưởng: Thu được súng bắn tên lửa vô hạn vĩnh cửu (đã hoàn thành).
Cho dù Võ Tông có mạnh hơn nữa thì dưới sự oanh kích liên tiếp không ngừng của đạn hỏa tiễn cũng rất khó toàn thân trở ra, lại càng không muốn nói đến việc rơi từ trên cao xuống sau khi đã kiệt lực ứng phó.
Phương Khải khiêng súng bắn tên lửa lên, nhìn về bầu trời phương xa:
– Ta cảm thấy, nếu ta là hắn, sẽ tuyệt đối không trở lại tìm phiền toái.
Lam Yên vội vàng lấy ra một bình đan dược tỏa ra hương thơm ngát, đưa cho Nạp Lan Minh Tuyết ăn vào, lúc này sắc mặt của Nạp Lan Minh Tuyết mới tốt hơn một chút.
Khi mưa tạnh đã là ngày hôm sau, ánh nắng màu vàng kim xuyên qua từng đám mây, chiếu xuống mặt đất ướt sũng, cũng biểu hiện cho vẻ mù mịt ngày hôm qua đã trở thành quá khứ.
– Một ngày thật là đẹp na!
Ánh nắng xuyên qua cửa sổ, chiếu vào phòng ngủ của Phương Khải, hắn lười biếng duỗi lưng một cái.
Lại có thể uống Sprite, lại có thể tiếp tục chơi trò chơi, còn có đại sát khí như súng bắn tên lửa vô hạn, mỗi chuyện nghĩ thôi đã làm cho người ta hưng phấn.
Đương nhiên, không phải ai cũng có trạng thái tốt như Phương Khải. Tỉ như mấy người An Thành, Âu Dương mập mạp, Bộ Xa, ba người ôm lấy đôi mắt như gấu trúc đi ra từ Giáng Ngọc Các, mấy người vừa ra cửa không lâu, sau lưng liền truyền đến một loạt tiếng nghị luận.
– Ngươi nói có phải mấy vị công tử này có bệnh kín gì hay không…
– Vào Giáng Ngọc Các kêu mười cô nương, một không nghe hát, hai không xem múa, bồi rượu cả một đêm, chỉ ngồi nói chuyện.
– Cái gì mà thêm điểm kỹ năng hỏa pháp, luận sự khả thi của song hệ Pháp Sư, còn cái gì lựa chọn với phối hợp trang bị… Ôi a, cái này cuối cùng là cái gì a!
-…
Mấy người đi trên đường phố, nhìn bầu trời đã sáng mà không hiểu:
– Trời đã sáng rồi sao?
– Khởi Nguyên chắc là đã mở cửa, đi uống Sprite đi!
Hai mắt An Thành sáng ngời.
– Đi đi đi! Nghiên cứu một chút xem lên tăng điểm thuộc tính như thế nào!
Vốn thân thể đang có cảm giác như bị lấy hết sức lực, mấy người bỗng nhiên tỉnh táo.
———
Lý Hạo Nhiên vừa mới đi ra từ Lam Diễm Các, khuôn mặt cũng đồng dạng biểu lộ ra sự mệt mỏi.
– Lý tiểu sư thức làm sao thế?
– Không biết, hôm qua về liền nhốt mình vào Luyện Khí Thất, mọi trang bị mới luyện chế ra đều rất kỳ quái.
Chỉ thấy hôm nay trên tủ đặt pháp khí ở giữ Lam Diễm Các, xuất hiện thêm ba kiện pháp khí kỳ quái.
Bên cảnh pháp khí còn có bản thuyết minh, thí dụ như nói…
Vừa lúc có mấy tên tu sĩ vào cửa hàng, liền nhìn pháp khí mới bầy trên tủ:
Trác tuyệt hàn sương tê giác.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!