Chương 34: Tu sĩ Nguyên Hà Cảnh, lại giật cho ngươi một cái?

Dịch giả: Đường Huyền Trang

Bởi vì sáng sớm nay bọn Tống Thanh Phong có khóa nên tạm thời không đến.

Mặc dù hôm nay Phương Khải mở không sớm, nhưng người đứng trước cửa tiệm vẫn ít hơn mọi ngày một chút.

Chẳng qua…

Khi mấy người Lương Thạch, Hắc Đại, Ngô Sơn nhìn thấy Phương Khải đi cùng Nạp Lan Minh Tuyết, Lam Yên từ bên ngoài đi về, mấy người đứng hình luôn tại chỗ.

– Như kia là như nào?

– Không phải chứ?

– Chủ quán, ngươi cô phụ kỳ vọng của chúng ta.

– Chủ quán… Ngươi…

Mấy người nhìn nhau, lắp bắp chỉ vào hai người.

Sáng sớm Phương Khải cùng Nạp Lan Minh Tuyết từ bên ngoài trở về, điều này làm cho người ta cảm thấy có chút mở tưởng viển vông.

– Mau mau cút đi!

Các ngươi bị ảo sao, ta đi ra ngoài ăn sáng chút thôi mà kinh ngạc cái gì.

Phương Khải lườm bọn hắn một cái.

– Một đám già đầu đều mỗi sáng chờ lên máy, học sinh tiểu học à!

– Hóa ra là chủ quán đi ăn sáng?

Hắc Đại cười hắc hắc, thở dài một hơi.

– Chủ quán, học sinh tiểu học là cái gì?

Lương Thạch sờ lên đầu, thấy không hiểu.

– Đấy là một đoàn thể khổng lồ vô cùng đáng sợ, ví dụ như chuyên lừa gạt, ăn hϊế͙p͙ trẻ em, khỏe như kỳ nhông, nhanh như sói vân vân.

Tất cả mọi người đều ngây ra.

– Đáng sợ hơn cả Zombie sao?

Lam Yên hồn nhiên hỏi một câu.

– Từ một góc độ nào đó mà nói, đáng sợ hơn với zombie.

Phương Khải nói đầy ẩn ý.

– Còn có cái đáng sợ như thế?

Ngay khi nàng đang lo lắng học sinh tiểu học mà Phương Khai nói đến đáng sợ như thế nào, thì nàng chợt phát hiện:

– A!?

Làm sao lại không còn chỗ?!

Đương nhiên là không có chỗ! Lấy Lương Thạch làm trung tâm, đoàn thể võ giả cũng dần dần gia nhập, đồng thời cũng tạo lên một đoàn thể người chơi không thể khinh thường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!