Dịch giả: Đường Huyền Trang
– Tử Hinh, ngươi quyết định xem sao?
Thẩm Thanh Thanh không coi trọng phiên bản phim này, làm một người mê truyện tiểu thuyết, tự nhiên biết việc thay đổi nhân vật chính là tối kỵ.
Từ Tử Hinh bật cười:
– Vừa hay ta thích cái mới, có lẽ cũng không tệ thì sao.
– Chúng ta chơi trò chơi.
Tống Thanh Phong dứt khoát không để ý đến nàng, nói với bọn Lâm Thiệu:
– Không chừng hai ngày sau là có thể qua cửa.
Sau khi Từ Tử Hinh trả Linh Tinh, nàng phát hiện, Resident Evil1 trong rạp chiếu phim siêu cấp được mở khóa!
Nàng vội vàng nháy vào.
Ngau say đó nàng nhìn thấy, một ô biểu tượng một trắng một đỏ giao nhau, cái ô biểu tưởng này nàng thường xuyên nhìn thấy trong game ở Arklay — Logo của công ty Umbrella.
Nhưng trên màn hình máy tính của Từ Tử Hinh vẫn chỉ là một tấm áp phích, không có cái gì được phát ra bên ngoài.
Phương Khải ngây người:
– Mã hóa?
Vốn Phương Khải còn muốn xem hệ thống xuất phẩm với phim mình xem trước kia có gì khác, xem ra bây giờ:
– Ta phải tự mình ngồi một cái máy tính?
Cũng may hệ thống mặc dù keo kiệt, nhưng làm chủ quán nét, hắn chơi không mất tiền, điều này làm hắn cảm thấy coi như là có chút lương tâm.
Hắn dứt khoát ngồi một máy.
" Thời kỳ đầu thế kỷ 21, Công ty Umbrella trở thành tổ chức có lợi nhuận lớn nhất nước Mỹ."
Phim bắt đầu, Từ Tử Hinh phát hiện, nàng không những chỉ nhìn thấy, mà những tri thức về bối cảnh, từng cái tụ hợp lại trong đầu nàng, đến mức nàng có thể lý giải rõ ý nghĩa từng từ ngữ.
" Trong 10 gia đình thì có 9 nhà sử dụng sản phẩm của bọn họ."
"Trong chính trị, kinh tế, nó xâp nhập vào từng ngõ ngách, mọi người đều biết, nó là nhà sản xuất thiết bị máy tính, thuốc chữa bệnh cùng vật phẩm chăm sóc sức khỏe lớn nhất thế giới."
"Nhưng rất nhiều nhân viên làm tạm thời không biết, lợi nhuận chủ yếu đó đều đến từ súng ống đạn dược, thí nghiệm gen cùng vũ khí sinh hóa."
….
– Hóa ra là như vậy…!
Sau khi xem hết đoạn giới thiệu này, thậm chí nàng còn có thể hiểu được vũ khí sinh hóa là cái gì, gen là cái gì! Những kiến thức này giống như là kiến thức trong sách vở, in vào trong đầu nàng!
Rất nhanh, nàng phát hiện, mình xuất hiện trong một tòa căn cứ thí nghiệm, nàng nhìn thấy một nhân viên mặc một bộ trang phục che kín toàn thân, ngay ở khu điều khiển, lấy ra một ống nghiệm màu lam nhạt cùng với màu xanh.
Mặc dù mặc quần áo nhân viên nghiên cứu, nhưng hắn lại không giống một học giả, ngược lại có chút giống đạo tặc, sau khi cướp tất cả mọi thứ, chỉ thấy người kia ném một lọ ống nghiệm màu lam nhạt ra ngoài, ống nghiệm đập vào đống kim loại cứng rắn trên đài điểu khiển, nháy mắt vỡ tan!
Nếu Phương Khải đang xem, hắn có thể nhận ra đây chính là ống nghiệm chứa T
-virus!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!