Dịch giả: Đường Huyền Trang
(Bạo Quân: Tyrant)
– Chủ quán!
Vẻ mặt Phương Khải có chút buồn bực, có phải mình nên tuyển một nhân viên trông nét hay không? Chứ vừa ngồi xuống, đã bị gọi.
Dưới ánh mắt tràn đầy hiếu kì của mấy người, Phương Khải biểu diễn cho họ một vài thao tác cùng với phương pháp sử dụng máy tính.
– Nhờ vào cái giả lập hiện thực gì đó mà lại có thể để đưa người vào hoàn cảnh khác?
– Không phải vừa nãy chủ quán nói cái gì mà sinh hóa Zombie, Resident Evil hay sao? Ta xác định nơi mà bọn Tống Thanh Phong bàn tán chính là chỗ này!
– Còn có trò chơi mới lạ như vây!
Ta chơi trước!
– Trò chơi này sảng khoái! Quá kích thích!
Chẳng qua không phải ai cũng chơi đến quên cả trời đất, hai nữ sinh đi cùng vẫn không dám chơi:
– Hình dáng quái vật trong này quá dọa người, lại đánh mãi không chết… Chúng ta vẫn nhìn trước một chút thì tốt hơn…
Hôm nay Vương Thái không đến muộn, vì hắn muốn thử nghiệm phương pháp mà Phương Khải dậy hắn, cho nên tan học liền chạy tới.
Một lúc sau, ba người Tống Thanh Phong, Hứa Lạc, Lâm Thiệu cũng đến.
Vừa vào cửa, thấy quán net hôm nay nhiều hơn không ít máy, nhưng vấn đề là toàn bộ đã ngồi đầy, lại còn 2 nữ sinh đang đứng nữa?
– Chủ quán?
Tống Thanh Phong vội hỏi:
– Hôm nay sao lại đông người thế?
Phương Khải cũng không biết gì, nói:
– Ta không biết, đang ngồi chơi trò chơi, tự nhiên lại chạy tới.
Tống Thanh Phong cười nói:
– Chủ quán, chẳng có ai làm ăn như ngươi!
Cứ ngồi trong quán chơi trò chơi, cái gì cũng mặc kệ, khách đến cửa vẫn còn ngồi đấy!? Cũng không thèm nhường máy, Tống Thanh Phong không biết nói gì cho phải.
Ở chỗ khác, Thẩm Thanh Thanh ngồi xem Từ Tử Hinh chơi Resident Evil 1, mặc dù bản thân Jill có thuật bắn súng, nhưng Từ Tử Hinh thực sự vấn chưa quen với loại vũ khí kiểu mới này lắm.
Trước mặt nàng là 2 con chó zombie.
Bản trò chơi này khác với bản cũ. Trong bản cũ, bởi vì trong tình tiết kịch bản là 2 nhân vật chính qua cửa không bị thương, cho nên khi bị thương cũng không bị lây nhiêm, nhưng trong phiên bản này, chỉ cần bị dính chút xíu vết thương là bị lây nhiễm.
Tốc độ lây nhiễm, dựa vào vết thương có nghiêm trọng hay không để xác định, nói cách khác, trước khi tìm thấy huyết thanh thì nhất định không thể để bị thương.
Tốc độ 2 con chó zombie rất nhanh, dễ nhận thấy là Từ Tử Hinh rất kiêng kị, lại thêm trình bắn súng của nàng quá bình thường, bởi vậy có chút chật vật.
– Không phải chỉ là 2 con chó à, sao Tử Hinh ngươi cái này cũng không đánh lại.
Thẩm Thanh Thanh phàn nàn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!