Chương 4: Người Khác Soát Đề Tôi Soát Sách!

Sáu giờ sáng, Lưu Duệ cảm giác được tiếng động nhỏ vang lên từ chiếc giường tầng nằm phía đối diện hắn.

Lưu Duệ híp con mắt còn chưa tỉnh ngủ tìm kiếm xem ai là người tạo ra tiếng động ấy thì phát hiện Lục Chu đang leo xuống khỏi thang giường.

Hắn lẩm bẩm, hỏi: "Tiểu tử kia, mới sáng sớm mà mày làm cái gì vậy? Dậy sớm thế!"

Giật mình, Lục Chu sợ làm phiền đến hai người kia nên trầm giọng đáp: "Ừm."

Lưu Duệ lại hỏi, không có ý định buông tha cho anh đi: "Sớm như vậy mà đi tới chỗ giáo sư rồi sao?"

Lục Chu đắn đo một chút rồi lắc đầu: "Không phải, mấy ngày nay tao không đến đó.

Tao đang dành thời gian để nghỉ ngơi."

"Vậy mới còn sớm như thế mà mày đi đâu?"

"Thư viện."

Nghe đến từ "thư viện", nháy mắt cái Lưu Duệ liền tỉnh ngủ.

Vệ sinh cá nhân xong xuôi, Lục Chu tiện chân rẽ vào nhà cầu để giải quyết nỗi buồn.

Sau đó anh rửa tay rồi bước ra ngoài thì vừa hay nhìn thấy Lưu Duệ cũng đang leo xuống giường.

Anh kỳ quái hỏi cậu ta: "Mày không ngủ à?"

"Tao ôn bài."

- Lưu Duệ mặt không đổi sắc đáp lời rồi cầm đồ vệ sinh cá nhân của mình chạy như bay vào nhà tắm.

Nhìn thấy vị bạn học này đối với mình như gặp phải địch mạnh, Lục Chu dở khóc dở cười mà lắc đầu ngao ngán.

Sau khi đeo ba lô, đi giày xong thì anh ra khỏi cửa phòng.

Tháng 6 ở Kim Lăng nóng như chảo lửa.

Chỉ có lúc 5 giờ, 6 giờ sáng là thời tiết mát hơn chút.

Trong bầu không khí mát lành buổi sáng sớm, đâu đây lẫn mùi hương hoa nhàn nhạt bay phất qua, như đang mơn man mái tóc, gương mặt của Lục Chu.

Tầm giờ này không có một chút nào là khô nóng mà tất cả đều nhẹ nhàng, khoan khoái.

Sân trường lúc sáu giờ sáng tựa như một thiếu nữ vừa nho nhã vừa điềm đạm.

Khoảng thời gian này so với lúc chạng vạng có gì đó na ná nhau, mang lại cho con người ta cảm giác thoải mái đến lạ kỳ.

Lục Chu sảng khoái hít đầy phổi bầu không khí trong lành buổi sớm mai, đi đến căn tin mua đồ ăn sáng.

Sau khi ăn xong hai cái bánh bao cùng với một ly sữa đậu nành, anh chậm rãi tản bộ đến thư viện trường.

Trường Đại Học Kim Lăng quả không hổ danh là ngôi trường tốt nhất cả nước.

Giờ này mà nhân viên công tác thư viện còn chưa đến làm việc trong khi trước cửa thư viện đã có không ít người đứng đọc sách.

Thực ra thư viện trường anh đang theo học không khác một căn nhà cấp bốn là mấy, mặc dù nếu đem so với nhà sách thì nó có vẻ ngoài hơi kém một chút.

Thế nhưng bầu không khí học tập cũng không hề kém cạnh bất kỳ nơi nào.

Lục Chu đứng ở cổng thư viện, chờ đến bảy giờ ba mươi phút mới thấy bóng dáng của nhân viên công tác thư viện thủng thẳng đến chỗ làm việc, mở cửa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!