Chương 125: Tôi Chỉ Muốn Về Ngủ Một Giấc

Sự kinh ngạc.

Sự bất ngờ.

Sự không tin tưởng.

Mọi người đều mất đi giọng nói.

Hội trường yên lặng như tờ.

Người phá vỡ sự im lặng là một ông già.

Ông đứng dậy và bắt đầu vỗ tay.

Từng tiếng vỗ tay vang lên, từ hàng ghế đầu lan ra phía sau.

Từ tiếng mưa rào rạt nhỏ nhoi biến thành cơn mưa lớn ào ào.

Tiếng vỗ tay vang lên như sấm dậy.

Các sinh viên ngồi ở hàng ghế sau cũng đứng lên, huýt sáo và reo hò.

Dù là sinh viên Princeton, học viên của lớp đêm tại Princeton hay những người từ xa đến tham dự hội nghị toán học này, vào khoảnh khắc này, tất cả họ đã cùng chứng kiến một khoảnh khắc vĩ đại.

Một dấu hỏi trong ngôi đền của toán học đã bị xóa đi một cách nhẹ nhàng bằng một cây bút đen.

Cùng lúc đó, một thiên tài đã nổi lên.

Hội trường tràn ngập tiếng vỗ tay, tiếng vỗ tay như đuổi theo bước chân của Lục Chu, lan tỏa khắp cả hội trường.

Đứng cạnh bục giảng, nhân viên hội nghị lúc trước định lên nhắc nhở Lục Chu về thời gian, dù không hiểu gì về chứng minh trên bảng trắng, cũng không thể không vỗ tay vì không khí lan tỏa khắp căn phòng.

Một đồng nghiệp bên cạnh không thể nhịn được và nhẹ nhàng huých vào cánh tay anh, chế giễu:

"Nếu lúc đó anh ngắt mạch suy nghĩ của cậu ấy, có lẽ tên anh đã được ghi vào lịch sử toán học rồi."

"Với danh nghĩa gì chứ?"

"Người hủy diệt cảm hứng, một thực tập sinh của Hiệp hội Toán học Liên bang tên là George, đã đích thân kết liễu một thiên tài toán học."

"Đừng đùa nữa, ngài Francis sẽ giết tôi mất."

Francis là chủ tịch của Hiệp hội Toán học Liên bang, một ông già trông có vẻ hiền lành nhưng nói chuyện rất chậm rãi.

Tuy nhiên, thỉnh thoảng ông cũng có thể trở nên khá đáng sợ.

Cuộc trò chuyện của họ bị tiếng vỗ tay che khuất.

Dưới bục giảng, nghe tiếng vỗ tay vang dội, Ngụy Văn nhìn chằm chằm vào bảng trắng, giọng khàn khàn của cậu không giấu nổi sự khó tin: "Giải được rồi sao?"

Đây chính là đối thủ của cậu ư?

Đây là người mà cậu từng khao khát đánh bại tại cuộc thi toán quốc tế ư?

Ký ức về thất bại tại cuộc thi quốc gia vẫn còn mới mẻ, và cuộc thi quốc tế tháng 2 đang đến gần.

Cậu từng nghĩ rằng mình có thể đứng thẳng đối diện đối thủ.

Nhưng lúc này đây, cậu lại cảm thấy trống rỗng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!