Ân Triển: ….
Vận Mệnh Chi Kiếm có tất cả mười tám người nòng cốt, những người còn lại đều là lần này mới chiêu mộ đến, tổng cộng năm mươi người. Đội trưởng ước chừng ba mươi lăm tuổi, là một người nghiêm túc.
Trước khi đi, gã mở một cuộc họp nhỏ triệu tập tất cả mọi người đến, việc đầu tiên là phải chấp hành mệnh lệnh.
"Biết tại sao tôi lại không thu phí vào đoàn giống những đoàn đội khác không? Đầu tiên tôi mở đoàn không phải là vì thu tiền, thứ hai.."
Gã nhìn chung quanh một vòng:
"Không thu tiền của mọi người, khi mọi người không nghe mệnh lệnh của tôi, tôi cũng có thể yên tâm không cần phụ trách tính mạng của mọi người, nếu như có ai hối hận, bây giờ có thể rút lui."
Mọi người im lặng.
Đội trưởng tiếp tục nói:
"Đặc biệt là người có gia tộc, tôi biết trong mọi người có người là đội trưởng hoặc phó đoàn, có mấy người còn đến từ gia tộc khá nổi tiếng, trong khoảng thời gian này mọi người đều phải thân phận của mình nghe lời chỉ huy của tôi, hiện nay sỡ dĩ cùng một gia tộc tôi chỉ tuyển năm người, là bởi vì lúc trước có đội trưởng của một gia tộc không tin tưởng tôi, khiến cho bốn người trong bọn họ chết ở trong này, dọc theo đường đi nếu như mọi người có ý kiến hoặc vấn đề gì có thể tìm tôi thương lượng, nhưng không thể tùy ý ra lệnh.
"Đám người bảo trì im lặng, đều không phản đối. Đội trưởng gật đầu, thông báo lộ tuyến cần đi lần này, sau đó bố trí đội ngũ, rồi giới thiệu nòng cốt của đoàn đội, cuối cùng đem mọi chuyện còn lại vứt cho đoàn phó."Chào mọi người, tôi họ Từ.
"Phó đoàn có một đôi mắt đào hoa, dường như dễ thân cận hơn so với đội trưởng, cười nói:"Chắc là có một số người cũng đã biết tôi, lần này khởi hành, những việc liên quan đến sinh hoạt cũng có thể tìm tôi, mặt khác xin long trọng giới thiệu vị nữ vương đại nhânbên cạnh tôi, cô ấy họ Dương, mọi người gọi chị hay em đều được, cô ấy rất giỏi y thuật cùng nấu ăn, nếu muốn sống thoải mái, trên đường đi mọi người cố gắng đừng chọc tức cô ấy.
"Đám người nhịn không được bật cười to. Phó đoàn Từ kiên nhẫn nói những hạng mục công việc khác cần chú ý, sau đó gợi lên một nụ cười sâu sa bí hiểm:"Một việc cuối cùng, người nào đó trong đoàn của chúng tôi về phương diện nào đó có chút đam mê, lỡ như trên đường có cái gì đó, mọi người xem không phát hiện, không nghe thấy là được.
"Trong đám người cũng đã nghe qua lời đồn, ngay lập tiếng cười, còn huýt sáo. Đường Du thấy có vài tên nồng cốt bắt đầu vây đánh phó đoàn Từ, không khỏi tò mò hỏi thăm bọn người Ngũ Sắc Phong. Người Ngũ Sắc Phong vội ho một tiếng:"Con nít đừng có hỏi cái này.
"Đường Du không hiểu:"Tại sao?
"Người Ngũ Sắc Phong ngẩng đầu nhìn trời:"Xem kìa, pháp trận hôm nay cũng là màu vàng nhạt nè!Đường Du:…
"Lúc này đội trưởng đã ngăn đám người phó đoàn Từ ra, cuộn bản đồ lại, nói ngắn gọn:"Xuất phát."
Mọi người dựa theo trình tự vừa rồi đã an bàixuất phát về phía rừng rậm, Ân Triển cũng hơi tò mò chuyện lúc nãy, nhìn bọn người Ngũ Sắc Phong, vì thế người sau thần bí sáp lại thì thầm vào tai hắn vài câu, Ân Triển thoáng nhướng mày, thế là hiểu rõ, thấy Đường Du mang vẻ mặt chờ mong nhìn hắn, cười tủm tỉm nói:
"Con nít không nên hỏi việc này."
Đường Du:
…
Đường Du thử mấy lần, thấy ca cậu quả thật không định nói, đành phải thôi.
Đội ngũ nhanh chóng tiến vào rừng rậm Duy Độ, thuận lợi thông qua vòng ngoài, vào vòng bên trong.
Ba người Ân Triển chưa từng tới nơi này, nên vừa đi vừa đánh giá tình huống xung quanh, một lát sau nghe được đội trưởng ra lệnh dừng lại, ngẩng đầu nhìn xem, phát hiện cách đó không xa có hai con ma vật, mỗi con 450 điểm.
Ma vật cũng nhìn thấy thức ănbỗng nhiên xuất hiện, nhưng biết không phải là đối thủ, quay đầu bỏ chạy.
Đội trưởng ra hiệu, hai tên nồng cốt bên cạnh lấy ra cung tên nhắm bắn trúng chân sau của chúng nó, rồi lao lên cùng chúng nó chiến đấu.
Đội trưởng nói:
"Ai muốn kiếm điểm thì lên đánh, không muốn thì đứng yên một chỗ chờ, nếu như không cẩn thận làm chúng nó bỏ chạy không cần đuổi theo, phía sau còn có nhiều ma vật, Từ -cậu dẫn đội."
Một số lớn đám người tản đi, Lăng Mâu ngứa tay, thấy Ân Triển không ý kiến bènxông tới, Đường Du thì ngoan ngoãn đứng bên cạnh ca cậu nhìn chiến trường, người ngũ sắc phong cũng không đi, cùng bọn họ cười nói tán gẫu. Đội trưởng nhìn thoáng qua những người lưu lại, chờ đám người bên kia xong việc.
Nhiều người như vậy cùng nhau ra tay, rất dễ dàng bắt được ma vật. Dương Nữ Vương nói con này có thể ăn, tìm người nâng đi, dự địnhđến giữa trưa nướng.
Đội ngũ lại tiếp tục xuất phát, lần lượt gặp được vài con ma vật, vẫn như thế cùng nhau bao vây đánh giết, quả thật y như đang tổ chức đoàn đội đánh quái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!