Chương 21: (Vô Đề)

Về đến nơi, thấy dây đã hơi khô lại Trương Gia Bảo tách mỗi cọng ra thành 3 đoạn, rồi đan lại chúng lại với nhau.

Sau vài phút, đã có 2 cái sọt có quai đeo hoàn chỉnh trước mặt 2 người.

Luân thích thú cầm lên đưa qua đưa lại ngắm nhìn cái sọt.

Thấy Trương Gia Bảo bỏ đồ vào rồi đeo lên vai, hắn cũng làm theo y như đúc.

Hắn thấy cái này thật tiện lợi, nếu có nó vậy thì hắn và mọi người trong bộ lạc sẽ không cần phải cầm đồ làm vướng víu tay chân gì hết.

Luân giữa vai cậu, trong mắt hiện sự vui mừng:

"Bảo! Cái này là cái gì vậy? Nó thật tiện lợi".

Trương Gia Bảo bị hắn giữa vai hơi ngượng ngùng nói:

"Đây là cái sọt, nó dùng để đựng đồ. Anh cứ lấy một cái đi coi như công cứu mạng và giúp đỡ tôi".

Luân nhận ra hành vi của mình hơi thô lỗ, vội buông tay ra:

"Dị thì cảm ơn cậu. Cậu có muốn chia sẻ cách làm này không. Tôi nghĩ là mọi người trong bộ lạc sẽ rất thích nó đó".

Trương Gia Bảo gãi đầu:

"Nếu mọi người chịu học thì tôi sẽ chỉ thôi".

Luân gật đầu tỏ ý đã hiểu .

Rồi hai người cùng về bộ lạc.

Luân như mọi khi đưa cậu đến cổng bộ lạc rồi vẫy tay tạm biệt với cậu.

Khi cậu đi vào bộ lạc thì có hai người đi đến, đây là bạn thân của cậu Lam và thú nhân của Lam

- Thanh.

Lam đi đến hỏi :

"Bảo! Sao cậu lại đi với tên đó, hắn rất nguy hiểm, hắn chính là người đã đánh gãy chân bạn lữ mới của cha hắn đấy".

Bảo giải thích:

"Mình thấy hắn cũng tốt mà, có một người cha như vậy ai mà chẳng tức giận. Với lại hắn cũng là người cứu mình khỏi chết đuối mà".

Lam nghe vậy thì hết hồn:

"Cái gì cậu có bị sao không? Sao lại để bị đuối nước vậy?".

Bảo cử động tay chân linh hoạt biểu thị mình đã không sao cho Lam:

"Đã không sao nữa rồi".

Lam gật gật đầu:

"Xem ra tin đồn kia cũng không giống cho lắm, hắn cũng tốt đấy chứ".

Thanh nãy giờ nhìn chăm chú vào cái sọt trên vai cậu, hỏi:

"Bảo này, cái này là gì vậy sao lại đựng được nhiều thứ thế này".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!