Nhóm của Giang Lê Thanh liên tục vượt qua các vòng loại, thuận lợi lọt vào vòng chung kết, sẽ thay mặt cho Trung Quốc tham gia cuộc thi thiết kế toàn cầu vào tháng 11.
Vì cuộc thi này, hơn nửa năm nay cô và Hoắc Nghiên ít thời gian ở bên nhau.
Địa điểm tổ chức vòng chung kết lần này là ở Mỹ, đi ít nhất cũng phải mất một, hai tháng, nghĩ đến thôi đã thấy buồn.
Sắp đến ngày lên đường, trường học hiếm hoi cho họ nghỉ một tuần.
Năm mươi ngày nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, để tiễn Giang Lê Thanh, Hoắc Nghiên đã xin nghỉ trước một tuần để ở bên cô.
Sáng sớm hai người đến siêu thị mua sắm.
Mua toàn những đồ dùng thiết yếu khi ra nước ngoài.
Đi ngang qua khu vực kế hoạch hóa gia đình, Giang Lê Thanh lén lút liếc nhìn Hoắc Nghiên đang đứng ở phía đối diện, rồi nhanh tay lấy một hộp ném xuống dưới cùng xe đẩy, khi Hoắc Nghiên đi tới, cô giả vờ vuốt tóc.
"Tối nay... anh định ở đâu?"
Ơi? Hoắc Nghiên nhướng mày.
Cô nhìn lung tung:
"Nhà anh, công ty hay nhà em?"
Hoắc Nghiên lập tức nhìn thấu cô, liếc mắt xuống, thấy thứ bị che giấu vụng về trong xe đẩy, đuôi mắt anh hơi cong lên, cười khẽ:
"Em muốn anh ở đâu thì anh ở đó."
Giang Lê Thanh mừng thầm, móc ngón tay anh, nhẹ nhàng kéo đi.
Anh nắm lấy tay cô, đẩy xe đẩy đi tính tiền.
Nghĩ đến hộp bao cao su đó, khi sắp đến quầy thu ngân, cô lập tức nói:
"Chưa mua băng vệ sinh, anh lấy giúp em một gói đi, phải là loại có in hình hoa ở trên."
Hoắc Nghiên ngoan ngoãn đi lấy.
Cô nhân cơ hội lấy hộp bao cao su ra tính tiền riêng, lén lút giấu vào trong túi, đến khi Hoắc Nghiên quay lại, cô lại giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, cùng nhau tính tiền.
Bữa tối do Hoắc Nghiên nấu như thường lệ.
Kể từ khi ở bên cô, Hoắc Nghiên đã tranh thủ học một vài buổi học nấu ăn từ đầu bếp nổi tiếng nên nấu ăn cũng ra dáng lắm.
Cô vô tư ăn cơm, trong đầu suy nghĩ về lát nữa sẽ diễn biến như nào.
Hoắc Nghiên là người dễ bị trêu chọc nhưng cũng rất nghiêm túc, ở bên nhau lâu như vậy, quan hệ thân mật chỉ dừng lại ở mức hôn hít, vuốt ve, mỗi lần muốn tiến thêm một bước, anh đều có thể dừng lại, Giang Lê Thanh thường nghi ngờ không biết anh có vấn đề gì không.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Cô sắp ra nước ngoài, nếu tối nay không được nữa thì...
"Không ăn cơm tử tế, em lại nghĩ lung tung gì thế." Hoắc Nghiên gắp thức ăn cho cô: Không ngon à?
Giang Lê Thanh lắc đầu, nhai từng miếng nhỏ.
Một lúc sau, cô đảo mắt:
"Tối nay chúng ta xem phim đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!