Chương 32: Nguyệt Thần

"Nguyệt thần đại nhân, là bản vương sai rồi. Để tỏ lòng xin lỗi, ta nguyện dâng công chúa cho Nguyệt thần làm thị nữ."

"Người đâu, mời công chúa!"

Trong ánh mắt ngỡ ngàng, kinh ngạc của mọi người, ta xách váy, từng bước một chậm rãi bước lên đài cao.

Quốc vương có chút kinh ngạc:

"Ngươi không phải công chúa, ngươi là ai?"

Nguyệt Thần bật cười, thích thú đánh giá ta từ trên xuống dưới:

"Dung mạo tuyệt diễm, được, vậy ngươi cũng ở lại đây đi."

Ta mỉm cười với hắn:

"Nguyệt Thần, không phải ta ở lại, mà là ngươi phải ở lại."

Quốc vương có chút tức giận, hắn không vui phất tay:

"Người đâu, bắt lấy con đàn bà to gan lớn mật này..."

"Bốp!"

Lời còn chưa dứt, người đã bị ta tát cho quay một vòng tại chỗ.

Quốc vương ôm mặt, bị ta đánh đến choáng váng.

Xem ra, đây là lần đầu tiên trong đời hắn bị đánh, cho nên hoàn toàn không biết phải phản ứng thế nào.

"Đồ tiện nhân, ngươi dám!"

Theo dòng m.á. u Nhân Ngư thức tỉnh, sức lực của ta ngày càng lớn mạnh.

Khi quốc vương đưa tay về phía ta, ta không tốn chút sức nào đã bẻ gãy cánh tay của hắn.

Đám quý tộc trong vương cung ồ lên, Nguyệt Thần cũng nổi giận.

"Dừng tay!

"Ngươi dám phạm thượng!"

"Phạm?

"Thế nào là thượng, thế nào là hạ?"

Nguyệt Thần giận dữ giơ tay muốn dạy dỗ ta, lại kinh hãi phát hiện thần lực của mình đã biến mất.

Thương Bắc Tinh một tay cầm tượng thần, một tay nắm lấy viên đá mặt trăng vỡ làm hai mảnh, bước lên bậc thềm.

"Các ngươi, dòng tộc Nguyệt Thị, ban đầu chẳng phải là nhờ đổ bô mà sống sao?"

Ánh mắt hắn lười biếng, khinh bỉ liếc nhìn Nguyệt Thần.

"Làm thần tiên được một thời gian, thật sự cho rằng mình cao cao tại thượng?

"Ngươi dường như quên mất, thần minh, là dựa vào sức mạnh tín ngưỡng của bách tính mà có được sức mạnh."

Trọn vẹn bảy lần thiên phạt, bách tính c.h.ế. t chóc vô số.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!