Chương 4: Nhà ma của tôi có ma thật 4

Tôi không dám ra tay nặng, sợ đánh cho Hà tỷ hồn phi phách tán, lại lo lắng Tống Phi Phi và Giang Bắc Châu là hai người sống quấn trong tảo nước do âm khí hóa thành thời gian lâu, sẽ bị nhập thể quỷ khí.

Trận chiến này khiến tôi thân tâm mệt mỏi, nhanh chóng kiệt sức.

Sau khi dùng bùa trấn tà đẩy lùi Hà tỷ, tôi chật vật quay đầu hét lớn với Bách Linh:

"Bách Linh tỷ, Cương thi ca! Giúp tôi thả hai người kia ra! Từ hôm nay hương cúng tăng gấp đôi!"

"Hì hì, gấp ba, thêm mỗi ngày một lần chú Ngưng Hồn."

Bố khỉ, làm ma rồi còn biết mặc cả! Tôi lại gặp phải con quỷ biết thừa nước đục thả câu nữa!

"Được! Gấp ba thì gấp ba!

"Tôi nghiến răng ken két hét xong, quay đầu tiếp tục tập trung đối phó với Hà tỷ. Bách Linh vẫy tay thu hai đám tảo nước dưới chân cô ấy, cương thi dùng móng tay sắc nhọn khẽ cào một cái, Tống Phi Phi và Giang Bắc Châu nhanh chóng lăn ra từ bên trong."Khụ khụ khụ, suýt c.h.ế. t ngạt rồi, vừa rồi là cái gì vậy?"

Tống Phi Phi vừa ho vừa ngẩng đầu lên, rồi thấy một nữ quỷ mặc áo dài, và một cương thi?

Giang Bắc Châu ngồi phệt dưới đất, lúc này thế giới quan của anh ta đã chịu một cú sốc lớn.\

Bức tường niềm tin khoa học của anh ta đã xuất hiện vô số vết nứt, rõ ràng sắp sụp đổ tan tành, trở thành một đống đổ nát.

Sau một hồi tranh đấu, quỷ lực của Hà tỷ đã bị tôi đánh yếu đi nhiều, gương mặt dữ tợn của cô ấy cũng dần dần hồi phục lại bình thường, chỉ là khuôn mặt vẫn trắng bệch, dưới đôi mắt đẹp vẫn còn hai vệt huyết lệ.

Trận Chấn Hồn vây khốn Hà tỷ như một cái bát úp lớn che Hà tỷ bên trong.

Tôi ngồi xuống đất, vẻ mặt trang nghiêm, miệng lớn tiếng niệm chú trấn hồn.

Theo câu chú của tôi, vô số ánh sáng vàng tụ lại thành từng sợi chỉ vàng quấn quanh Hà tỷ.

Một lúc sau, ánh sáng vàng tan đi, Hà tỷ cuối cùng cũng lấy lại được gương mặt hiền từ ngày trước.

"Linh Châu, Bách Linh, sao mọi người đều ở đây vậy?

"Tôi thở phào một hơi, dang hai tay ngả về sau, nhưng mắt lại chạm phải hai đôi mắt đờ đẫn và kinh hoảng. Chết tiệt, còn 2 người này nữa! Làm sao để giải thích tất cả những điều vừa rồi cho Tống Phi Phi và Giang Bắc Châu đây? Giang Bắc Châu vỗ vỗ mặt, lếch thếch đứng dậy từ mặt đất, đi qua, bắt đầu lắc vai Hà tỷ:"Mẹ, mẹ sao vậy mẹ? Con là Châu Châu của mẹ đây, mẹ không nhận ra con sao?"

Vẻ mặt Hà tỷ dần trở nên dữ tợn, lộ vẻ đau đớn, đẩy Giang Bắc Châu ra, ôm lấy tai: "Châu Châu, Châu Châu, tôi là ai! Á!

"Cùng với một tiếng hú quen thuộc, thân thể quỷ của Hà tỷ lại bắt đầu phình to lên. Lại nữa! Tôi mặt lạnh lùng tiến lên, nắm đầu Giang Bắc Châu, kéo anh ta sang một bên, rồi lấy từ trong n.g.ự. c ra một cái hồ lô cổ kính màu đen tím, trên hồ lô còn khắc đầy những phù văn dày đặc. Tôi nửa ngồi xổm tấn mã, một tay giơ hồ lô, một tay nhanh chóng vẽ một ấn phù trong không trung:"Cấp cấp như lệnh! Thu!

"Theo câu chú của tôi, hồ lô phát ra một luồng ánh sáng trắng, thân hình Hà tỷ bắt đầu vặn vẹo và thu nhỏ lại, cuối cùng bị thu vào cùng luồng ánh sáng trắng. Giang Bắc Châu không hiểu, rõ ràng là vô cùng sốc, xông lên định giật hồ lô của tôi. Tôi thu cái hồ lô vào ngực, nhanh tay đánh văng cánh tay anh ta đang đưa ra."Đây là công nghệ chiếu hình 5D mới nhất của chúng tôi, thế nào, nhà ma của tôi lợi hại không!"

Lúc này Tống Phi Phi cũng đứng dậy, dùng tay khép lại cái hàm suýt rơi xuống, rồi hừ lạnh một tiếng với tôi:

"Coi tôi là đồ ngốc à? Còn gì mà chiếu hình 5D, nói mau!"

Giang Bắc Châu cũng nhìn tôi với vẻ mặt căng thẳng: "Cô đã đưa mẹ tôi đi đâu?"

***

"Vậy ý cô là, tất cả quỷ trong nhà ma của cô đều là thật? Vừa rồi kia là nữ quỷ, này là cương thi, đứa trẻ kia là tiểu quỷ?

"Tống Phi Phi ôm bụng cười ha hả, cười đến mức nước mắt chảy ra. Giang Bắc Châu thì đứng đờ ra ở đó, hốc mắt đỏ hoe, mặt trắng bệch. Môi anh ta run rẩy hồi lâu, cuối cùng khàn giọng lên tiếng:"Quỷ? Ý gì? Ý cô là mẹ tôi đã chết?"

Tôi khó chịu lật mắt: "Tiểu Minh, lại đây."

Tiểu quỷ đầu tròn mặt xanh lập tức chạy lại:

"Thả lỏng thân thể quỷ của em một chút, để họ cảm nhận thử."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!